Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1648. -

Chương 1648. -Chương 1648. -
Tôn Nhuy thấy Mạt Mạt nhìn chằm chằm vào túi của cô ta, có chút ngượng ngùng: "Trước kia tôi không có tiền, về sau có tiền rồi, đã tạo thành thói quen mang theo nhiều tiền."
Mạt Mạt lặng yên, thảo nào từ trước tới nay đều không thấy Tôn Nhuy đeo túi nhỏ, chỉ đeo túi lớn, hơn nữa mỗi lần đều căng phồng, thì ra bên trong đều là tiền.
Mạt Mạt không nhịn được nghĩ đến Tôn Nhuy của trước kia, đây chính là đã từng chịu khổ.
Tùng Nhân cầm tiên nhìn mẹ, Mat Mat lại nhìn về phía Trang Triều Dương, Trang Triều Dương có thể nói gì chứ, gần sang năm mới, rất vui vẻ, gật đầu.
Tùng Nhân hiểu rồi, cầm tiền nói chúc mừng năm mới, Hạo Dương cũng kịp phản ứng, mấy đứa nhỏ cũng đi theo, sau đó lên lầu chia tiền, dưới lầu chia thì không hay biết bao nhiêu.
Gần sang năm mới, vừa mới dậy chưa được bao lâu, nói chuyện với nhau, đã sắp nấu cơm trưa rồi.
Ở niên đại này còn chưa giống như tương lai, ăn tết thịt cá ăn không vào, cho dù có làm nhiều, đều có thể ăn hết.
Nhà Mạt Mạt bởi vì có Mạt Mạt, nên đã sửa lại sách dạy nấu ăn không ít, mùng một đầu năm, Mạt Mạt chuẩn bị nồi lẩu.
Người trong nhà nhiều, chuẩn bị cũng nhiều, Tôn Nhuy muốn đến giúp rửa rau, Miêu Tình đuổi ra ngoài, thật sự sợ lạnh rồi lại ốm.
Tôn Nhuy cũng không đi, cứ đứng ở cửa phòng bếp nhìn Mạt Mạt và Miêu Tình làm việc, thỉnh thoảng sẽ xen vào mấy câu.
Hàn huyên vài câu, Miêu Tình và Tôn Nhuy đã thân quen không ít, Miêu Tình có một bụng nhiều chuyện đó!
Bà cụ thích xem nhất chính là truyền hình, cũng nhận biết được không ít ngôi sao! Dĩ nhiên cũng có người mình thích, vài câu đã nói tới ngôi sao mà bản thân mình yêu thích, Tôn Nhuy giống như vì để càng hoà nhập hơn, chỉ cần Miêu Tình hỏi, đều sẽ trả lời.
Mạt Mạt là người ngoài làng giải trí, cái này năm, biết không ít bí mật liên quan tới làng giải trí.
Miêu Tình nhận đả kích: "Không thể nào, dì thấy dáng vẻ anh ta rất chính trực, sao lại vì tiền đồ mà ly hôn với vợ cơ chứ?"
Tôn Nhuy bĩu môi: "Dì à, với người khác dì không nên mơ mộng hão huyền quá, vì nổi danh vì tiền, có quá nhiều người vi phạm đạo đức, năm đó cháu chính là một trong số đó chứ đâu!"
Miêu Tình nhất thời không biết nói tiếp thế nào, nhưng nghe Tôn Nhuy nói ra lời này, cũng biết Tôn Nhuy thật sự không thèm để ý, như này có thể sống tốt cuộc sống của mình.
Cũng may nước dùng đã xong, Mạt Mạt cũng không khách sáo với Tôn Nhuy nữa, lần nào đến cũng ăn cơm, hôm nay sức khoẻ Tôn Nhuy không tốt không dùng được chỗ nào, nhưng bung thức ăn là có thể: "Tới đây bưng thức ăn."
Tôn Nhuy ai lên một tiếng, vui vẻ bưng thức ăn đi ra.
Cái bàn thật dài, bày đầy các loại đồ ăn, được rồi, Mạt Mạt thích ăn rau xanh, cho nên làm nhiều chút, dù sao người nào nắm giữ nhà bếp, thì lời nói của người đó có trọng lượng nhất.
Ăn lẩu là náo nhiệt nhất, người trong nhà nhiều, Mạt Mạt nấu hai nồi, bởi vì là nồi than, bên Mạt Mạt là nước trong, Trang Triều Dương ở bên cạnh chính là nước cay đỏ rồi.
Một bữa cơm ăn mất hai tiếng, Hạo Dương ưỡn bụng lên, dựa vào bà nội ở bên cạnh: "Bà nội, mình về nhà cũng sửa đổi thực đơn một chút đi, đừng mỗi ngày đều là rau xào nữa, bà nhìn đồ ăn nhà cô này, cháu đã mập thêm mấy cân rồi."
Miêu Tình yêu thích cháu trai cả: "Được, được, trở ve mình cũng như này."
Liên Quốc Trung muốn nói đừng nuông chiều con cháu, nhưng nhìn bộ dạng vui vẻ của đứa nhỏ, cuối cùng không nói ra miệng.
Liên Quốc Trung uống trà cho xuôi bụng, Miêu Tình mở miệng nói chuyện: "Sang năm cuối cùng cũng có thể có một cái tết đoàn viên rồi, Thanh Xuyên sắp về rồi, cuối cùng tôi cũng có thể gặp hai đứa cháu trai út rồi."
Liên Quốc Trung cũng phiền muộn, chuyện này là sao, cháu trai đã sinh gần ba năm rồi, vậy mà vẫn chưa từng gặp, không đúng, cũng đã từng thấy rồi, nhìn thấy qua tấm ảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận