Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1299. Chứng minh 1

Chương 1299. Chứng minh 1Chương 1299. Chứng minh 1
Từ Lị càng nghĩ càng tức giận: "Em càng không có nghĩ tới, bạn cùng phòng ký túc không tệ của em, vậy mà nói với người khác là em không về ở, ở sau lưng bàn tán em, em có đồ ăn ngon đều chia cho cô ta, không nghĩ tới ở phía sau giẫm cho em một cái."
Mạt Mạt: "Em còn tưởng rằng là trường học à, tâm tư dài thêm một chút, bây giờ đi làm rồi, em lại tốt nghiệp trường đại học danh tiếng, ở trong ngành của các em, em là người có khả năng đi lên nhất, các em là quan hệ cạnh tranh, hiểu không?"
Từ Lị: "A, trong một ngành không nên đoàn kết hữu nghị sao?”
Mạt Mạt: "Thảo nào cha em lại không yên tâm về em như vậy, cô gái à, em đã đi vào xã hội, không nên nghĩ tất cả mọi người đều tốt như vậy, đương nhiên, đại bộ phận là tốt, người em gặp phải cũng chỉ là cá biệt."
Từ Lị thở dài: "Lần này thì em nhớ lâu rồi."
Mat Mat dừng xe xong: "Xuống xe đi, hôm nay Ở đây, ngày mai chị đưa em đi làm.”
Từ Lị xuống xe, vừa chửi bới với Mạt Mạt rồi, tâm trạng tốt hơn nhiều: "Chị không nói, em cũng ở đây, em cũng không muốn về để nghe người ta bàn tán sau lưng."
Mạt Mạt cười: "Đừng chắn cửa nữa, đi vào nhanh đi” Từ Li quay đâu lại: "Chị Mat Mat hôm nay chị nấu cơm đi, lần này em phải nếm thử tài nấu nướng của chị."
Mạt Mạt: "Cái miệng của em thật có phúc, trang triều dương mang dăm bông về, buổi tối hôm nay cho em nếm thử."
"Được"
Buổi tối Mạt Mạt làm không ít đồ ăn ngon, Từ Lị ăn mà bụng như cái trống, sự ấm ức trong lòng đã nói ra rồi, ăn no rồi, lại buồn ngủ.
Mấy ngày nay Từ Lị không làm sao ngủ ngon được, không nói chuyện với Mạt Mạt được mấy câu, Từ Lị đã về phòng cho khách ngủ rồi.
Giấc này ngủ thẳng tới bình minh ngày hôm sau, hôm sau Mạt Mạt lái xe đưa Từ Lị đến đơn vị.
Mạt Mạt cố ý chọn giờ đi làm, lúc này nhiều người nhất, xe dừng ở cửa, Từ Lị xuống xe trước.
Người đến cửa vào đều dừng bước lại, có mấy người dùng ánh mắt khác thường nhìn Từ Lị, sau đó Mạt Mạt xuống xe.
Mọi người sửng sốt một chút, Mạt Mạt nói: "Đúng lúc chị có việc tìm chủ nhiệm Te, chị đi vào với em."
Từ Lị: "Không cần đâu, chị xuất hiện mọi người đều biết là hiểu lầm rồi."
Mat Mạt khẽ cười: "Chị thật sự có việc tìm chủ nhiệm Tề, vốn dĩ định để ngày mai đến, bây giờ chị cũng đã đến rồi, vậy thì xử lý việc luôn, ngày mai chị không tới nữa."
Từ Lị: "A, thật sự có việc ạ, vậy được, nhưng bây giờ chủ nhiệm Tề chưa tới đâu."
Mạt Mạt: "Chị đến văn phòng của em ở một lát, cũng muốn xem cái tên Vương Quốc Lương uy hiếp em một chút."
Mạt Mạt cảm thấy, cái tên này thật đúng là mỉa mai, Vương Quốc Lương, cô không thấy được rường cột quốc gia ở đâu, chỉ thấy hèn hạ.
Lúc Từ Lị ở trường học, cảm thấy Liên Mạt Mạt lợi hại, trượng nghĩa, nhân phẩm tốt, là người đáng giá kết giao bạn bè.
Hiện tại Từ Lị chưa quen cuộc sống ở nơi bản xứ, Mạt Mạt không chỉ là bạn bè, còn là chỗ dựa của cô ấy, giống như có Mạt Mạt ở dây, cô ấy cũng không sợ gì nữa.
Từ Lị gật đầu: "Vâng."
Từ Lị dẫn Mạt Mạt trở về văn phòng, đến cửa phòng làm việc, còn có thể nghe thấy bên trong văn phòng đang thảo luận về Từ Lị.
"Thật không nghĩ tới, nhìn Từ Lị có vẻ là người dịu dàng, vậy mà lại đê tiện như vậy."
"Còn không phải à, còn cầm không ít đồ tốt, tôi còn thực sự cho rằng, nhà cô ấy rất không tệ, xem ra chính là người tình nhân kia đưa cho."
Vốn dĩ Từ Lị cũng không tức giận nữa, nhưng nghe nói như thế vẫn là không nhịn được mà tức giận. Mat Mat kéo Từ Li đẩy cửa ra.
Văn phòng lập tức yên lặng trở lại, ánh mắt sắc bén của Mạt Mạt nhìn hai người phụ nữ đang tập hợp lại một chỗ trong văn phòng, một người trong số đó chính là bạn cùng phòng với Từ Lị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận