Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1476. -

Chương 1476. -Chương 1476. -
Te Hồng muốn ra ôm Thất Cân, nhóc mập mặt mày nghiêm túc, trông đến là dễ thương, thích quá đi mất, đáng tiếc Thất Cân tránh đi.
Tê Hồng cũng chú ý đến Mễ Mễ, không túm được Thất Cân thì kéo tay Mễ Mễ đi vào nhà.
Tề Hồng đánh giá phòng khách, thấy trà trên bàn trà cũng sắp xong, ngồi xuống nói: "Căn nhà này của cô rất được, hễ nhớ đến năm đó tôi đến đây, thực sự là tức chết mất thôi."
Mat Mat còn nghĩ tới, cả nhà Tê Hồng sao không nhận lấy, lúc này mới phát giác ra là bản thân cô quên mất, Tề Hồng cũng là người đã từng sống ở quân khu, cũng hiểu biết về quân khu, muốn tìm người thì quá dễ dàng rồi.
Mạt Mạt cũng ngồi xuống, nói với Triệu Hiên,"Chúng ta là người một nhà, đừng khách sáo."
Tê Hồng cũng không khách sáo với Mạt Mạt, uống trà xong thì bắt đầu ăn trái cây, nhìn Mễ Mễ cười cười.
"Đây là con gái nuôi của cô đúng không, được lắm, vốn tôi còn nghĩ, cô sẽ nhận con gái tôi làm con gái nuôi đó!"
Mạt Mạt biết mồm miệng của Tề Hồng không giữ khẽ, nat lại,"Năm đó không phải cô nói là đính ước từ bé sao?"
Hai mắt Tề Hồng lấp lánh,"Giờ đính ước cũng không muộn, cô xem con gái tôi, giờ muốn có vẻ ngoài có vẻ ngoài, học hành lại giỏi, còn cố gắng thi trường quân đội, xứng với Tùng Nhân nhà cô lắm."
Mat Mat còn chưa nói gì thì Triệu Hiên đã không chịu rồi, vợ nói giống như con gái nhà mình không lấy được chồng vậy, liếc một cái, Tê Hồng cười ngại ngùng, cuối cùng cũng khóa miệng mình lại.
Mạt Mạt nhìn thấy hết cả, suýt chút nữa thì phì cười, nhiều năm như vậy rồi mà cũng chỉ có Triệu Hiên xử lý được Tề Hồng.
Tâm Bảo hiếm lắm mới xấu hổ, rốt cuộc cũng là con gái, cũng hiểu một chút về tình cảm.
Mạt Mạt không trêu đùa nữa, hỏi chuyện: "Mọi người đến sao không nói trước một tiếng?"
Triệu Hiên đáp lời,"Tề Hồng muốn cho em niềm vui bất ngờ vì thế nên mới giấu diếm."
Mạt Mạt cạn lời, đây quả thực là chuyện mà Tề Hồng có thể làm ra được,'Cả nhà mình không chỉ đến thăm nhà em thôi đúng không!"
Tê Hồng nuốt miếng quýt trong miệng xuống,"Triệu Hiên đến đi họp nên tôi xin nghỉ phép, đưa các con đi cùng luôn.”
"Hóa ra là như vậy, mọi người ở đây bao lâu?"
Tề Hồng cong cong hai mắt,"Hơn một tuần đó!"
Mat Mạt,"Vừa hay tôi nghỉ phép, chúng ta phải tụ tập một phen."
Tê Hồng cười cười,'Tôi nói rồi nhé, tôi không ở nhà khách, tôi muốn ở nhà cô" Mat Mat "Dieu này đương nhiên rôi, lát nữa tôi gọi điện thoại cho Triều Dương, xem anh ấy có thể về không."
Triệu Hiên ngăn lại "Không cần cố ý về đâu, lần họp này thì bọn anh sẽ gặp được nhau."
Mạt Mạt nghĩ thấy cũng đúng, Triệu Hiên đến đi họp, Triều Dương đương nhiên cũng bận rộn, cô không hỏi về công việc của Triều Dương, nhưng có những lúc cũng đoán ra được mấy phần.
Mạt Mạt đứng dậy, "Tôi đi mua thức ăn, mọi người ở nhà đợi tôi."
Tề Hồng cũng chẳng coi mình là người ngoài,"Trong nhà hết đồ ăn rồi?"
Mạt Mạt giải thích nói: "Vốn kế hoạch của bọn tôi là đi thăm Triều Dương và Tùng Nhân, chị dâu Tôn cũng nghỉ theo, trong nhà cũng không để lại đồ ăn."
Tê Hồng đứng dậy,'Sau khi tôi rời khỏi, cũng không biết thành phố Z phát triển như thế nào rồi, tôi đi cùng cô, cũng xem xem sự phát triển của thành phố Z."
Mạt Mạt hỏi mấy đứa nhỏ,"Mấy đứa thì sao? Có đi cùng bọn mẹ không?”
May đứa trẻ con lắc đầu, tụi trẻ con không hứng thú lắm với chợ.
Triệu Hiên đứng dậy/Anh phải ra ngoài một chuyến, buổi trưa sẽ về, đi cùng bọn em nhé?"
Mạt Mạt nói: "Được, em có xe, em đưa anh qua đấy." Triệu Hiên khe cười một tiếng,'Không cân, bên này anh đã sắp xếp xe rồi."
Mạt Mạt bừng tỉnh ngộ, là cô lo lắng quen rồi, quên mất cấp bậc của Triệu Hiên mất rồi,"Thế thì được, bọn em không quan tâm anh nữa."
Mạt Mạt nói xong thì lại nói với chị dâu Tôn,"Chị Tôn, chị dọn dẹp nhà cửa một chút."
Chị dâu Tôn đáp lời: "Được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận