Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 287. Em thử đoán xem 1

Chương 287. Em thử đoán xem 1Chương 287. Em thử đoán xem 1
Em thử đoán xem 1
Liên Thanh Bách vẻ mặt dương dương đắc ý bước vào, thấy trên bàn còn quyển sổ chưa kịp cất đi, liền cầm lên lật xem: "Danh sách cũng đầy đủ thật đấy, em gái à, tiện thể chiều nay anh rảnh không có việc gì, em qua nhà xem giúp anh một chút."
Trang Triều Dương đen mặt, anh biết Liên Thanh Bách tới đây nhất định là không có chuyện gì tốt mà: "Chờ tôi nghỉ phép xong đã rồi lại qua đó xem cũng không muộn mà."
Liên Thanh Bách nhe răng: "Ngày mốt hai anh em tôi có việc bận rồi."
Trang Triều Dương nghiến răng: "Bận chuyện gì mà có thể mất cả một ngày thế chứ?"
Đôi mắt Liên Thanh Bách cũng cong lên: "Ngày mốt tôi có việc phải vào núi một chuyến, vừa lúc dẫn Mạt Mạt đi gặp thằng nhóc không nghe lời nhà tôi kia."
Mat Mạt: "A, muốn đi thăm Thanh Nghĩa à?"
Liên Thanh Bách gật đầu: "Đúng vậy, đi thăm nó, trở về cũng dễ nói chuyện với cha mẹ hơn."
Trang Triều Dương vẫn cố gắng duy trì khuôn mặt lạnh lùng, nhưng nắm tay vẫn nắm thật chặt, rất muốn đánh người làm thì làm sao bây giờ? Đáng hận nhất chính là không thể đánh được, trước khi nhận được giay đăng ký kết hôn mà anh dám động thủ thì nhất định Liên Thanh Bách sẽ hố chết anh.
Bây giờ anh đã hối hận thật rồi, nếu sớm biết Liên Thanh Bách tốt nghiệp xong sẽ được điều về đây, còn chuyển sang bộ phận không do mình quản lý thì anh tình nguyện để cho danh ngạch bị phế bỏ cũng không đề cử anh ta đi. Giờ thì tốt rồi, có muốn dùng việc công báo thù riêng cũng không được, Liên Thanh Bách không còn dưới quyền anh nữa, càng kiêu ngạo hơn, tức chết anh mà.
Mạt Mạt nhìn về phía Trang Triều Dương, đưa tay nắm lấy bàn tay đang nắm chặt của anh. Trang Triều Dương hít sâu một hơi, thỏa hiệp nói: "Để tôi đi qua đó xem nhà với hai người."
Liên Thanh Bách híp mắt: "Cậu đi theo làm mất thời gian lắm, nếu có thời gian rảnh chẳng thà đi mua bát đũa về trước đi, cũng sắp đến trưa rồi đấy, không định ăn cơm trưa à? Chẳng lẽ muốn đi ăn ở căng tin sao?”
Trang Triều Dương mím môi: "Cái này không cần cậu phải nhọc lòng đâu."
Liên Thanh Bách liếc mắt: "Nếu không thì như vậy, tôi cùng hai người đi ra ngoài mua đồ trước, sau đó quay lại nhà tôi xem cũng được."
Trang Triều Dương mặt lạnh hẳn, rõ ràng là Liên Thanh Bách không muốn để anh và Mạt Mạt ở riêng với nhaul
Mạt Mạt cầm giấy bút, trực tiếp quyết định: "Trước tiên đến nhà anh cả xem một chút, sau đó em và Triêu Dương đi mua đô. Anh cả giúp em đo xem phòng ngủ rộng bao nhiêu, buổi chiều em với Triều Dương phải đi đặt làm tủ quần áo nữa. Đúng rồi, anh cả có muốn đặt trước không, nếu cần đặt trước thì cũng đo kích thước cho em luôn."
Trong mắt Trang Triều Dương hiện lên ý cười, ý kiến này của Mạt Mạt rất tốt đấy.
Em gái đã quyết định rồi, Liên Thanh Bách liếc nhìn Trang Triều Dương, gã này được hời rồi: "Nghe theo em, bây giờ chúng ta đi thôi."
Trang Triều Dương giúp Mạt Mạt xách túi, bước ra sau Mạt Mạt rồi khóa cửa lại.
Mạt Mạt cùng anh trai bước ra ngoài trước làm một vài người chú ý tới. Chờ ba người đi rồi mọi người mới tốp năm tốp ba thảo luận.
Một người vợ quân nhân lớn tuổi bắt đầu buôn chuyện: "Tại sao cô vợ chưa cưới của doanh trưởng Trang lại có vẻ thân mật với sĩ quan kia như vậy nhỉ?"
Một người khác tiếp lời: "Đúng vậy, mà doanh trưởng Trang lại chẳng có phản ứng gì nữa, thật kỳ lạ."
Chị Vương đi xuống lầu đổ rác, đi ngang qua nghe thấy liền tiến đến hỏi: "Có phải mọi người đang nói vê một người có gương mặt hình chữ quốc, vóc dáng cao cao không?”
"Chị Vương chị biết à?"
Chị Vương cười: "Đương nhiên là biết rồi, đó là anh trai ruột của Liên Mat Mạt, người ta tốt nghiệp trường quân đội ra, đang làm sĩ quan tham mưu ở trung đoàn đấy."
Mấy người vợ quân nhân đang vây quanh cũng sửng sốt, mọi người đều biết người vợ chưa cưới của doanh trưởng Trang là người trong thành phố, nhưng hóa ra người ta còn có một người anh trai làm lính nữa!
Nhà của Liên Thanh Bách cũng ở khu nhà gia đình quân nhân nhưng ở cách nhà Trang Triều Dương khá xa, Ở ngay tại chỗ giao nhau của nhà riêng với chung cư. Nhà của Liên Thanh Bách cũng ở tầng ba, bởi vì căn nhà này mới được phân chia nên đồ nội thất còn chưa được chuyển tới, chỉ là một căn nhà trống rỗng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận