Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 365. Giày vò 1

Chương 365. Giày vò 1Chương 365. Giày vò 1
Lúc này Tề Hồng mới hiểu, giơ ngón tay cái về phía Mạt Mạt: "Cô giỏi thật đấy, xem ra tôi lo lắng thừa rồi, tôi vốn lo lắng cô sẽ khóc đấy!"
Mạt Mạt: "Khóc cũng không giải quyết được vấn đề gì, tôi luôn biết điều đó."
Thế nên kiếp trước cô đã khóc một lần, khi biết vận mệnh của gia đình mình cô không bao giờ khóc nữa.
Tê Hồng hỏi: "Bây giờ cô định làm gì? Cần tôi giúp gì không? Cô phải biết rằng nhà tôi với nhà Triệu Hiên có năng lực."
Mạt Mạt không muốn lợi dụng ân tình của Tề Hồng, một khi cô ấy giúp thì cô sẽ không trả nổi ân tình này: "Cảm ơn cô, không cần đâu, tôi sẽ tự tìm cách."
Tê Hồng hào phóng nói: "Được, cô muốn tôi giúp thì bất cứ lúc nào cũng có thể đến tìm tôi, tôi nhất định sẽ không chối từ."
Mạt Mạt nắm tay Tề Hồng, cô rất cảm động, lúc này Tề Hồng không xa lánh cô mà còn muốn giúp cô, đây mới là bạn thật sự.
"Cô có thể tới bên cạnh tôi khiến tôi rất vui, cám ơn côi”
Tề Hồng lại nói: "Ừm, chị Vương không tới, cô đừng trách chị Vương, nhà chị ấy không có ai ở nhà, lại còn có con nhỏ, kiêng de nhiều, chị ấy lo cho cô." Mat Mat sững sờ: "Chị Vương cũng biết rôi?"
Tề Hồng gật đầu: "Ừ, vừa rồi tôi đang đợi cô thì gặp chị Vương, chị ấy bảo tôi ở bên cô, mong cô đừng trách chị ấy."
Mạt Mạt: "Tôi không trách chị ấy, tôi rất biết ơn vì chị ấy có thể nói ra những lời này."
Thấy Mạt Mạt không tức giận, Tề Hồng mừng rỡ, lập tức hỏi: "Chúng ta cứ chờ đợi tin tức như thế này sao?"
Mạt Mạt lắc đầu: "Không, tôi muốn tới thôn Tiểu Câu để điều tra một chút, càng sớm càng tốt, cứ kéo dài sẽ không tốt. Ai gây ra chuyện rắc rối thì người ấy phải tự giải quyết, nguyên nhân sâu xa là do Hướng Húc Đông, để ông ấy ra mặt nói rõ sẽ bớt được nhiều rắc rối."
Tề Hồng: "Nhà tôi có xe đạp, tôi đi cùng cô."
Mạt Mạt ngại: "Tôi tự đi được.”
Te Hồng nghiêm mặt: "Tôi không yên tâm để cô đi một mình, cô đang có thai."
Trong lòng Mạt Mạt ấm áp: "Cảm ơn."
Te Hồng: "Cô còn nói cám ơn lần nữa là tôi sẽ tức giận đấy."
Mạt Mạt: "Được, tôi không nói nữa."
Hai giờ chiều, Mạt Mạt đến thôn Tiểu Câu, mục đích của Mạt Mạt rất rõ ràng nên cô đi thẳng đến chuồng bò. Đúng lúc mọi người đang dọn dẹp chuồng bò, Mạt Mạt liếc nhìn là thấy Hướng Húc Đông. Hướng Húc Đông cam xẻng đứng ngây người, sau đó có chút không chắc chắn hỏi: "Tìm bác à?"
Mạt Mạt gật đầu, Tiên Dịch Tín đi tới: "Tôi đến yểm trợ, hai người ra phía sau nói chuyện đi."
Mạt Mạt nói: "Cảm ơn chú Tiền."
Tiền Dịch Tín nhìn xung quanh: "Mau đi đi!"
Mạt Mạt để Tề Hồng đợi bên ngoài, đi ra phía sau trước, Hướng Húc Đông lau tay rồi vội vàng đi theo: "Cháu, cháu tới gặp bác là có chuyện gì à?"
Mạt Mạt nhìn Hướng Húc Đông, Hướng Húc Đông thực sự đã thay đổi quá nhiều, sự nhạy bén trước đây thỉnh thoảng xuất hiện trong mắt ông ấy đã được thay thế bằng sự ôn hòa, nếu không biết công việc ban đầu của Hướng Húc Đông, cô sẽ cho rằng Hướng Húc Đông chỉ là một ông nông dân bình thường.
Hướng Húc Đông bị Mạt Mạt đánh giá nên mất tự nhiên, khẽ cử động các ngón tay.
Mạt Mạt thu hồi tâm mắt: "Triêu Dương gặp chuyện không may."
Hướng Húc Đông lo lắng tiến lên một bước: "Nó làm sao vậy?"
Mạt Mạt quan sát phản ứng của Hướng Húc Đông, có vẻ như không phải là giả, thực sự sám hối à?
Hướng Húc Đông để ý đến quần áo của mình, cẩn thận lùi lại một bước, hồi hộp chờ Mạt Mạt trả lời.
Thời gian eo hẹp nên Mạt Mạt không vòng vo nữa: "Tôn Hoa to cáo Trang Triêu Dương, anh ay đang tiếp nhận điều tra, tình hình hiện tại là do thư tố cáo, nhưng càng chậm trễ thì không biết sẽ vì nguyên nhân gì nữa. Bác cũng từng là chủ nhiệm, cháu không cần nói bác cũng hiểu rõ chứ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận