Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chuong 994. Phuc khi 2

Chuong 994. Phuc khi 2Chuong 994. Phuc khi 2
Mat Mạt: "Đối với Ngô Mẫn mà nói chuyện gì cũng có khả năng, sự ích kỷ của Ngô Mẫn đã khắc sâu đến xương tuỷ rồi, bà ta lại có thù với Chu Tiếu, Chu Tiếu mang thai, Hướng Hoa vẫn luôn chăm sóc cô ta, không để ý đến Ngô Mẫn, nhất định bà ta đã ý thức được, nếu như bà ta không làm gì đó, còn lâu mới phải là bà ta."
Bàng Linh: "Cháu thấy tính cách của Hướng Hoa, hoàn toàn giống với Ngô Mẫn."
Mat Mạt gật đầu: "Ừm."
Buổi trưa ăn cơm, căn tin có rất nhiều người, chỗ mà mấy người Mạt Mạt ngồi là bàn dài, sáu người không chiếm bao nhiêu chỗ, có người đã đến ghép bàn.
Người ghép bàn là đàn em khoa pháp luật, Mạt Mạt ngẩng đầu nói với Từ Lị về chương trình học hôm nay, Bàng Linh kéo Mạt Mạt sang một góc.
"Mợ út, mợ nhìn cái hộp cơm này không phải là buổi sáng Ngô Mẫn cho à?"
Mạt Mạt hơi nghiêng đầu, chỉ thấy mấy cô gái đang chia nhau bánh bột ngô trong hộp cơm, bánh bột ngô là bánh nhân thịt, bột mì nướng, mùi rất thơm, Chu Tiếu không ăn đồ ăn của Ngô Mẫn, nên đã chia cho bạn học.
Mạt Mạt thu hồi ánh mắt, tiếp tục cúi đầu ăn cơm, mấy đàn em ăn nhanh, rất nhanh đã ăn xong rồi, Bàng Linh đợi đám người đi rồi mới nói: "Mợ út, Ngô Mẫn sẽ không hạ độc chứ?"
Mạt Mạt nhìn Bàng Linh lo lắng: "Sẽ không, bà ta nhằm vào cái thai, sẽ không hạ độc, Ngô Mẫn không dám."
Bàng Linh yên tâm: "Không hạ độc thì được rồi."
Mấy người Mạt Mạt đều cho là không có chuyện øì, mấy cô gái ăn đồ còn chưa kết hôn, không nghĩ tới, buổi chiều đã xảy ra chuyện rồi.
Buổi trưa có mấy cô gái đang trong kỳ kinh nguyệt, ăn lại nhiều hơn chút, máu chảy nhiều hơn, ngất xiu được đưa thẳng đến bệnh viện.
Bên này Mạt Mạt còn chưa tan học, trong lầu dạy học đã xôn xao loan truyền rồi, Mạt Mạt còn phải đi đến lớp học môn tự chọn, vừa đi vừa có thể nghe được tin tức.
Bàng Linh cũng là phụ nữ có thai, nghe xong, mặt mũi trắng bệch: "Cháu còn đang bực mình, bánh thịt là dùng cái gì để làm, hoá ra là cây ích mẫu, thứ này có tác dụng lưu thông máu."
Mạt Mạt nghe nói mấy cô gái không sao thì yên tâm, may mà người ăn chỉ là mấy cô gái, nếu là phụ nữ có thai thì đã lớn chuyện rồi.
Bàng Linh che bụng, bây giờ cô ấy quan tâm nhất chính là đứa nhỏ, nhất là bây giờ Khởi Hành chỉ có thể có một đứa bé, đứa bé này rất quan trọng, chuyện ngày hôm nay có chút hù doạ đến một người mới làm mẹ như cô ấy. Mat Mat an ủi nửa ngày, Bàng Linh mới khá hơn chút, hết giờ học, Bàng Linh đã bình thường trở lại.
Vân Kiến tan học tương đối muộn, Mạt Mạt và Bàng Linh không vội vàng mà đi ra ngoài, hai người đi chậm rãi, Bàng Linh thấy Chu Tiếu về toà nhà dạy học nhỏ, ngạc nhiên: "Chuyện lớn như vậy mà sao Chu Tiếu còn bình tĩnh như thế, không phải tính cách của cô ta. Theo lý mà nói, Chu Tiếu nên trở về xé xác Tô Mẫn từ lâu rồi chứ?"
Mạt Mạt nói trong lòng, bởi vì Chu Tiếu lo lắng, cô ta không mang thai, cô ta sợ sau khi về làm loạn, Ngô Mẫn thành thật rồi, Hướng Hoa nhất định sẽ dẫn cô ta đến bệnh viện kiểm tra, như vậy sự việc cô ta lừa dối sẽ bị bại lộ, hiện tại cô ta chỉ có thể dùng những cách khác để xử lý Ngô Mẫn.
Hai người Mạt Mạt đi chậm, đến bên cạnh xe rồi, Vân Kiến cũng vừa mới đến, Vân Kiến hỏi: "Chị, học kỳ tiếp theo em muốn trọ ở trường, hôm nay giáo sư nói với em, học kỳ tiếp theo sẽ rất bận."
Mạt Mạt: "Em muốn ở buồng ngủ à?"
"Không, em ở buồng ngủ của công nhân viên chức, giáo sư sẽ sắp xếp."
"Vậy thì chị yên tâm rồi."
Mạt Mạt nhìn Vân Kiến đang lái xe, cậu ấy đang từng bước giẫm lên con đường của nhà khoa học rồi, Mạt Mạt tự hào, nhìn thấy Vân Kiến mỗi ngày đều liên hệ với những con số, Mạt Mạt thật sự rất khó tưởng tượng, vợ của Vân Kiến sẽ là kiểu người gì.
Sau đó Mạt Mạt lại lo lắng, Vân Kiến cũng đừng có nghĩ đến việc không kết hôn, cả một đời đều sống với số liệu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận