Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 294. Hóng hót 2

Chương 294. Hóng hót 2Chương 294. Hóng hót 2
Hóng hớt 2
Chị Vương uống một ngụm nước rồi đặt ly xuống: "Hai ngày nay chị thấy em mua rất nhiều đồ, sắp kết hôn đúng không?"
Mạt Mạt gật đầu: "Vâng, em sắp kết hôn nên mua sắm đồ đạc trong nhà trước, đến lúc đó sẽ không bị luống cuống tay chân."
Chị Vương cười nói: "Kết hôn thật tốt, em ở đây thì chị có người nói chuyện cùng rồi."
Mạt Mạt cười: "Đúng vậy, em đến đây còn có chỗ không hiểu mong chị dâu chỉ giúp."
"Được, có gì không hiểu cứ hỏi chị."
Hai người đang tán gẫu, chị Vương nhắc tới Hứa Thành: "Em còn nhớ người này không? Cậu ấy cũng kết hôn rồi, nghe nói vợ cậu ấy không chỉ là người thành phố mà còn làm việc trong một cửa hàng bách hóat"
Mạt Mạt không chỉ nhớ mà hai năm qua lúc nào cô cũng có thể nhìn thấy Hứa Thành, cô cười gật đầu: "Em biết anh ấy ạ."
Chị Vương nhìn Mạt Mạt: "Em đã mười tám tuổi, tốt nghiệp cấp ba rồi đúng không!"
Mạt Mạt: "Em tốt nghiệp cấp ba lâu rồi ạ, đã đi làm được hai năm."
Chị Vương kinh ngạc, sau đó xúc động nói: "Không biết cha mẹ em làm thể nào mà nuôi dạy được anh em các em khôn lớn như này, đứa nào cũng có năng lực, mấy đứa nhà chị mà giống như các em thì chị bằng lòng sống ít hơn mười năm."
"Trẻ con còn nhỏ nghịch ngợm, chúng ta khi còn bé cũng nghịch ngợm mà. Chị xem khi lớn lên không phải rất tốt sao ạ."
Chị Vương: "Hy vọng bọn nó có thể giống như anh em các em. Đừng nói chuyện của bọn nó nữa, nói vê chuyện vợ chồng Hứa Thành đi."
"Bọn họ xảy ra chuyện gì à? Không phải bọn họ vừa kết hôn sao?"
Chị Vương cũng là người hay buôn chuyện, chị hạ giọng: "Chị thấy hai người họ cãi nhau, Hứa Thành hy vọng Tôn Tiểu Mi sẽ vào bộ đội cùng mình, nhưng Tôn Tiểu Mi không muốn từ bỏ công việc của mình và không có ý định vào bộ đội, thế là hai người họ bắt đầu cãi nhau."
Năm ngoái Hứa Thành được thăng chức làm phó doanh trưởng, vẫn dẫn dắt đại đội cũ, địa vị cao được phân nhà, có nhà nên đương nhiên hy vọng vợ cũng tới. Nhưng Tôn Tiểu Mi là người rất kiêu ngạo, cô ta sẽ không bằng lòng làm bà nội trợ, mọi thứ đều trông cậy vào Hứa Thành!
Chị Vương nghi ngờ hỏi: "Nhìn vẻ mặt của em thì có vẻ như em biết Tôn Tiểu Mi à?"
"Chúng em ở cùng một đơn vị, cô ấy ở phòng tổ chức, còn em ở phòng kế toán."
Chị Vương kinh ngạc kêu lên: "Chị thấy điệu bộ này của em là muốn vào bộ đội, công việc tốt như vậy mà em không cần nữa à?"
Mạt Mạt cười: "Quan điểm của mỗi người khác nhau, em tập trung vào gia đình hơn."
Chị Vương vẫn còn kinh ngạc, nhưng nghĩ lại cũng không thấy kinh ngạc nữa, nếu là chị thì chị cũng sẽ tòng quân.
Mat Mat không giải thích nhiều, chỉ âm thâm tính thời gian, sau năm nay, tình hình sẽ ngày càng nghiêm trọng, lương thực sẽ thiếu hụt, thành phố thật sự không phải là một nơi tốt. Nó còn là khoảng thời gian tăm tối nhất trước bình minh, thậm chí đến mức điên cuồng, khu vực quân sự tốt hơn và ổn định hơn.
Tiếng mở cửa vang lên, Trang Triều Dương xách hai túi đồ trở lại, nhìn thấy chị Vương anh chào hỏi: "Chị dâu."
Chị Vương cười đứng lên: "Đã gần trưa rồi, chị vê đây"
"Vâng, em tiễn chị."
Mạt Mạt tiễn chị Vương đi, thấy chiếc túi vải mà Trang Triều Dương mang theo còn đang động đậy: "Ở trong đó có gì thế?"
Trang Triều Dương mở túi ra: "Con thỏ, anh vừa tới thôn phụ cận đổi rau nên thuận tiện lên núi xem bẫy, không ngờ lại có một con thỏ béo."
Mat Mạt: "Anh đã đổi rau gì thế? Chị Vương vừa cho đậu cô ve và ớt." "Anh đổi một ít cà chua, dưa chuột, cà tím. Không phải hôm qua em nói không có tỏi sao? Anh đổi cả một ít tỏi nữa."
Mạt Mạt cầm túi lên, nặng trịch: "Ngày kia em đi rồi, đổi nhiều ăn không hết."
"Anh mua mấy cái hũ, ăn không hết thì làm dưa muối. Đến lúc chúng ta kết hôn thì dưa muối cũng ăn được rồi, có thể làm món ăn kèm."
Đây là một ý tưởng hay: "Nghe theo anh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận