Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1483. -

Chương 1483. -Chương 1483. -
Cả nhà Tề Hồng tới, đã rất lâu rồi Mạt Mạt không làm bữa sáng, cố ý dậy thật sớm để làm bữa sáng.
Mạt Mạt hấp sủi cảo tôm, hầm cháo bào ngư, còn trộn lẫn mấy loại dưa muối, cuối cùng cảm thấy chưa đủ, còn làm mì hoành thánh.
Chị dâu Tôn nhìn mà trợn mắt cả lên: "Ai da, Mạt Mạt, tài nấu nướng này của cô có thể làm đầu bếp rồi."
Mạt Mạt nhìn bữa sáng phối hợp màu sắc rõ ràng, trong lòng vui vẻ, khiêm tốn nói: "Em còn kém xa so với cái danh đầu bếp lắm!"
Bên này đồ ăn sáng của Mạt Mạt đã được bày hết lên bàn, Tê Hồng và bọn nhỏ cũng xuống, Tề Hồng vây quanh bàn đi một vòng: "Đây đâu phải là đồ ăn sáng, đây giống như là tác phẩm nghệ thuật rồi."
Mat Mạt bật cười: "Làm gì có ai khen như cô chứ, đừng đứng nhìn nữa, mau ngồi xuống ăn cơm đi."
Tề Hồng đã thèm từ lâu, lập tức ngồi xuống mỗi món đều nếm một ít, món nào cũng rất thích, kéo Tâm Bảo nói: "Con gái à, cái miệng của cha và mẹ coi như là giao cho con."
Tâm Bảo thiếu chút nữa thì nghẹn, cũng không biết nó tạo cái nghiệp gì, mẹ nấu cơm phải nói là khó ăn, cha cũng nấu không ra làm sao cả, cuối cùng vẫn là nó hạ quyết tâm học nấu cơm, kết quả cha mẹ không có thiên phú gì thì sao mà nó có thể có thiên phú được, chăm chỉ khổ luyện kết quả chính là miên cưỡng cũng tạm được, nhưng bữa sáng của dì Liên thì quá khó rồi.
Mạt Mạt hết nói nổi với Tề Hồng, cái này ấy mà, bản thân không nỗ lực thì lại đi gây áp lực cho con gái.
Mạt Mạt mặc kệ Tề Hồng, bảo bọn nhỏ ăn nhiều một chút: "Chờ lát nữa, dì dẫn các cháu đi một vòng khắp nơi."
Tê Hồng nuốt miếng sủi cảo tôm xuống, ăn thật ngon, sau đó mới nói: "Cô thật sự muốn dẫn chúng ta đi một vòng, tôi mới đi có mấy năm, cũng đã không nhận ra thành phố Z nữa rồi."
Mạt Mạt cười: "Được, buổi trưa chúng ta đến tiệm của Đại Mỹ ăn, hải sản khay lớn trong tiệm của bọn họ rất nổi tiếng đấy!"
Ý kiến Mạt Mạt đề xuất, trong lòng Đại Mỹ tin tưởng Mạt Mạt, không bao lâu sau đã truyền ra ngoài, ngày đầu tiên phải gọi là đắt hàng vô cùng, một tháng liền, người cũng đông nghịt, có người còn vì xếp hàng mà đánh nhau, cũng may không xảy ra chuyện gì lớn.
Đại Mỹ kiếm được đầy túi, chuyện đầu tiên chính là lắp điện thoại cho tiệm, bởi vì có rất nhiêu người không muốn tự xếp hàng, có khả năng đều muốn gọi điện thoại, Đại Mỹ cũng muốn phát triển những người này, kiên quyết lắp điện thoại.
Nói đến điện thoại, hiện tại bắt đầu có tiền đều sẽ lắp đặt điện thoại, đương nhiên lắp điện thoại rất đắt, cân hơn hai ngàn đồng, bây giờ cái giá này vẫn là bởi vì ở thời đại tiền tệ có giá trị, qua mấy năm nữa, ít nhất phải hơn năm ngàn.
Tê Hồng đã nghe Mạt Mạt nhắc tới hải sản khay lớn: "Lần trước nghe cô nói tôi đã thèm rồi, lần này có thể được như ý nguyện rồi."
Mạt Mạt: "Lát nữa tôi gọi điện thoại trước cho Đại Mỹ, tránh cho buổi trưa lại không có chỗ."
Tê Hồng nói: "Được."
Sau khi ăn sáng xong, chị dâu Tôn thu dọn nhà cửa, Mạt Mạt gọi điện thoại xong, chuẩn bị đi ra ngoài.
Mạt Mạt mang theo máy ảnh, còn chưa xếp vào túi, Tê Hồng mở to hai mắt nhìn: "Cô đổi máy ảnh rồi hả?"
Mạt Mạt gật đầu: "Lúc dẫn Mễ Mễ đến nước M đã mua, thế nào, kiểu mới nhất đó, hơn nữa còn rẻ hơn so với tiệm trong nước 100 đồng!"
Tề Hồng vô cùng đau đớn: "Sớm biết cô đi nước M, tôi nhất định nhờ cô mang hộ đồ."
Gốc rễ của nhà Tề Hồng chính là Miêu Hồng, tổ tông bắt đầu kiếm tiền đều là tiền lương cố định, thật sự không có bao nhiêu tiền tiết kiệm, đương nhiên mặc dù không có nhiều tiền mặt, nhưng người ta có quan hệ, nhưng quan hệ cũng chỉ ven vẹn ở trong nước, ở nước ngoài thì không có.
Te Hồng vẫn chửi thề với Mat Mạt: "Nơi đó của chúng ta không biết vì sao lại nổi lên phong trào hàng ngoại quốc, may người không hợp nhau với tôi, mua được hàng nước ngoài là vênh mặt lên với tôi, tức giận đến mức tôi vô cùng muốn ra tay."
Bạn cần đăng nhập để bình luận