Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 543. Giới thiệu 1

Chương 543. Giới thiệu 1Chương 543. Giới thiệu 1
Tề Hồng gật đầu: "Rất nghiêm trọng, trời vẫn đang mưa to, rất nhiều nơi đã có lũ lụt rồi."
Triệu Hiên đi vào nói: "Ở bên dưới chỗ mình mưa to cả một tuần, lụt là chuyện sớm hay muộn, vẫn may lúc chọn đại viện, lại chọn ở chỗ có địa thế cao hơn chút."
Mạt Mạt nói: "Đê sông đã cao thêm, chắc là không xảy ra lũ được."
Triệu Hiên: "Hy vọng là vậy."
Tê Hồng sai Triệu Hiên: "Anh lấy cho Mạt Mạt ít hoa quả và vải bông."
Tê Hồng lại nói với Mạt Mạt: "Tôi đang cần trứng gà, nên không lấy trứng gà cho cô."
Mạt Mạt cười: "Được."
Lúc Mạt Mạt về nhà, Tùng Nhân đang rầm rì, cô thay quần áo, sưởi tay rồi đi đến, Tùng Nhân nhìn thấy Mạt Mạt, miệng méo xệch, Mạt Mạt bế lên dỗ: "Sao vậy? Ở nhà cha bắt nạt con hả?"
Tùng Nhân lại càng gào lớn hơn, gào vô cùng tủi thân, Trang Triều Dương nhìn mà tức giận: "Thằng nhóc ranh này còn biết cáo trạng?"
Mạt Mạt vui vẻ: "Mới một tháng, cái gì cũng không hiểu, không phải cáo trạng đâu, nó đang tìm em"
"Nhìn thấy con gái của Triệu Hiên rồi hả?" "Em thấy rôi, con bé rất mập, dáng dap xinh đẹp, phải rồi, trong giỏ là vải và hoa quả mà Tề Hồng cho, anh lấy ra đi.”
Tùng Nhân đói bụng, Mạt Mạt cho ăn xong, Tùng Nhân rất nhanh đã ngủ mất, nhưng tay nhỏ vẫn nắm lấy góc áo của Mạt Mạt, cô khẽ động là lại ram rì.
Trang Triều Dương cau mày: "Thằng nhóc này, dính người cũng không kém Hạo Dương."
Mạt Mạt gật đầu: "Đúng vậy, anh nhìn này còn biết nắm lấy góc áo, tâm nhãn không ít."
Trang Triều Dương nhìn Tùng Nhân được đặt ngang ở giữa, buồn bực, anh muốn ôm vợ ngủ, nhưng anh khe động, Tùng Nhân đã cau mày, Trang Triêu Dương nghiến răng: "Lớn hơn một chút thì ngủ trên giường nhỏ."
Trang Triều Dương nói xong không thấy Mạt Mạt đáp lại, nghiêng đầu nhìn một cái, đã thấy vợ ngủ thiếp đi.
Trang Triều Dương cẩn thận lên giường, lại không dám đụng vào Tùng Nhân, nằm thẳng tắp, cũng không dám ngủ sâu.
Một đêm Tùng Nhân dậy ba lần, Trang Triều Dương cũng dậy theo ba lần, Mạt Mạt thấy hốc mắt Trang Triều Dương đã biến thành màu đen: "Hôm nay anh đến phòng khách ngủ đi."
Thái độ Trang Triều Dương kiên quyết nói: “Không chia phòng."
Trang Triều Dương bướng bỉnh, tám ngựa kéo cũng không quay lại, Mat Mat thương Trang Trieu Dương: "Nếu như anh không đi thì em đi."
"Vợ à, anh thật sự không sao đâu, hai ngày quen rồi là được, thật đó, em yên tâm đi."
Trang Triều Dương sợ Mạt Mạt lại nói gì đó, quay người ra ngoài làm bữa sáng, ăn sáng xong, Trang Triều Dương khoác áo mưa rồi đi.
Mạt Mạt chọc bếp lò, trở lại giường, vỗ vỗ Tùng Nhân, ngày mưa liên miên, lúc nào mới có thể ngừng chứ?
Mạt Mạt dỗ Tùng Nhân ngủ rồi thì chị dâu Vương tới, đặt trứng gà xuống: "Thúc sữa, để chị nhìn đứa nhỏ một cái nào."
Chị dâu Vương nhìn Tùng Nhân, ngạc nhiên nói: "Thật sự là quá giống doanh trưởng Trang rồi, y như một khuôn đúc ra."
Mạt Mạt cười: "Chị dâu, chị đến thăm Tê Hồng chưa?”
"Đến thăm rồi, thời gian trôi qua thật nhanh, chỉ chớp mắt hai người cũng đã làm mẹ."
Chị dâu Vương và Mạt Mạt quay lại phòng khách: "Em không ở đây hai tháng, xảy ra không ít chuyện đó."
Mạt Mạt chồng tã lên: "Xảy ra chuyện gì hả chị?"
"Chuyện nhà Hứa Thành, em gái Hứa Thành tới, ngày nào cũng cãi nhau với Hà Liễu, không ngừng nghỉ chút nào."
"A, em gái của Hứa Thành sao?" Chị dâu Vương nói: "Đúng vậy, hình như là Hứa Thành gọi tới, nói là muốn giới thiệu người yêu cho An Đông."
"Sao đột nhiên anh ta lại giới thiệu người yêu cho An Đông?"
Chị dâu Vương thấp giọng: "Tất cả mọi người đều đang đồn rằng, gia đình An Đông không đơn giản, nói rằng cha An Đông là quan lớn, nên Hứa Thành mới động tâm, cậu ta không muốn cả đời chỉ dừng lại ở chức doanh trưởng, nên có ý đồ với An Đông."
Bạn cần đăng nhập để bình luận