Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 879. Trở về 1

Chương 879. Trở về 1Chương 879. Trở về 1
Mạt Mạt cắn môi: "Mẹ cũng không biết, được rồi, các con ngoan ngoãn, nghe lời, thì cha sẽ trở lại."
Tùng Nhân còn muốn hỏi nữa, nhưng nhìn thoáng qua mẹ, không hỏi thêm nữa, cậu bé và em trai nhớ cha, mẹ càng nhớ cha hơn.
Tùng Nhân kéo tay An An: "Mẹ ơi, chúng con đi ngủ đây."
Mạt Mạt gật đầu: "Đi đi."
Mạt Mạt đợi bọn nhỏ về phòng hết rồi, mới tắt TV, trở lại phòng ngủ, mặc dù trong phòng ngủ ấm áp, nhưng chỉ có một mình Mạt Mạt rất cô đơn.
Mạt Mạt nhìn chiếc giường lớn, đột nhiên hối hận rồi, hối hận vì sao lại mua chiếc giường rộng như vậy, nếu như nhỏ một chút, cô nằm bên trên có thể tưởng tượng ra Trang Triều Dương đang ở đây.
Nhưng mà bây giờ không được, chỗ bên cạnh quá rộng, Mạt Mạt không tưởng tượng ra được, vừa quay đầu lại, bên cạnh trống không.
Mạt Mạt ngồi bên giường, thở dài, cuộn trong chăn, nửa ngày mới có được một chút ấm áp, nhắm mắt lại, ép bản thân chìm vào giấc ngủ, cô phải nghỉ ngơi, cô còn phải chăm sóc bọn nhỏ.
Mạt Mạt nhẹ nhàng nói: "Ngủ ngon nhé, Trang Triều Dương."
Hôm sau, đầu Mạt Mạt hơi căng, ngủ không ngon, làm bữa sáng, Vân Kiến ở nhà trông Tùng Nhân và Vân Bình làm một ít bài tập nghỉ đông.
Mạt Mạt và Thanh Nghĩa đi lấy giấy phép, giấy phép có rồi, cầm tờ giấy phép mới tinh, Thanh Nghĩa cẩn thận cất đi.
Mạt Mạt nói: "Những thứ này em phải bảo quản cho tốt, đừng làm mất."
"Chị, chị yên tâm đi. Chị, hôm nay là ngày vui, buổi tối đến chỗ em ăn cơm đi."
Mạt Mạt xua tay: "Chị không đi được, nhà em hôm nay quá nhiều người, chờ hai ngày nữa rồi chị đến."
Trong nhà Thanh Nghĩa hôm nay quả thực không ít người, đều là bạn bè trong trường, những người bạn này, có người muốn làm cùng Thanh Nghĩa, có người muốn học hỏi kinh nghiệm.
Thanh Nghĩa thu hồi lại túi hồ sơ: "Vậy được, đợi ngày kia rồi người nhà mình tụ tập một chút."
Mạt Mạt nói: "Được."
Hôm nay Mạt Mạt còn có việc phải làm.
Cô phải đổi sổ ngoại tệ thành hiện vật rồi gửi bưu điện về nhà, cô đã gọi điện thoại rồi, Triệu Tuệ và Thanh Nhân đồng ý.
Trong nhà hai người kia đã có TV, không cần TV nữa, bọn họ càng cần đồ ăn và đồ dùng hơn.
Mạt Mạt bận việc đến tận trưa, mới đến bưu điện gửi được đồ, thật đúng là không ít, Mạt Mạt đi đến mấy cửa hàng liền. Mat Mat cũng mua về nhà một ít, mua thịt bò hộp và dăm bông, Mạt Mạt về đến nhà, mở cửa nói: "Anh về rồi à?"
Thẩm Triết: "Ừm, sáng nay đến, anh mang đến cho em ít quà."
Mạt Mạt nhìn hành lý của Thẩm Triết: "Thật sự quá xa anh còn cố ý mang quà nữa, cảm ơn anh."
"Đều là chút đồ ăn."
"Vậy thì cũng cảm ơn, phải rồi, lần này chỉ có một mình anh về thôi à? Ông cậu ngoại bao giờ thì về?"
Thẩm Triết: "Mùa thu, lần này anh chỉ dẫn theo đoàn đội tới."
Mạt Mạt sửng sốt một chút: "Em còn tưởng rằng, anh nhận người ở trong nước chứ."
"Thật ra anh rất muốn như vậy, nhưng ở trong nước nhất thời sẽ không tuyển được, sẽ làm lỡ thời gian, anh mang tới đều là lực lượng nòng cốt, làm giá đỡ trước rồi mới đứng dậy được, có phải không?"
Mạt Mạt: "Anh nói đúng, Tứ hợp viện đã sửa sang lại gần như là xong rồi đúng không?"
Thẩm Triết nói: "Đã làm xong rồi, lần này anh đến chính là muốn mời mọi người đến nhìn xem, thế nào, có thời gian không?"
"Em còn định làm một bữa trưa phong phú nữa."
Thẩm Triết cười: "Bên kia anh đã chuẩn bị xong rồi, thời gian cũng gần được rồi, chúng ta đến đó đi."
Mạt Mạt: "Chờ em cất đồ đã."
Bạn cần đăng nhập để bình luận