Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1583. -

Chương 1583. -Chương 1583. -
Lý Vinh Sinh bị hai mắt sáng ngời như có thần của Mạt Mạt hù dọa, tổng giám đốc Liên bị sao vậy, sao cậu ấy có cảm giác mình giống như là một miếng thịt mỡ vậy!
Mạt Mạt nếu như biết Lý Vinh Sinh so sánh bản thân mình như thịt mỡ, nhất định nhịn không được mà xoá Lý Vinh Sinh đi, hừ hừ, Mạt Mạt thế nhưng là người không thích thịt mỡ.
Mạt Mạt nghĩ đến việc đi gặp Ngụy Vĩ, cô cảm thấy, có thể dẫn theo Lý Vinh Sinh đến gặp Nguy Vĩ, để anh ta đánh giá Lý Vinh Sinh, sau đó suy nghĩ chuyện sau này của Lý Vinh Sinh.
Mạt Mạt có tính toán trước nói với Lý Vinh Sinh: "Hai ngày nữa buổi chiều cậu có tiết không?"
Lý Vinh Sinh có chút choáng váng, vội vàng nhớ lại thời khóa biểu: "Không, buổi sáng cũng chỉ có một tiết."
Mạt Mạt cảm thấy, vận khí của Lý Vinh Sinh không tệ, nếu như ngày hôm đó có tiết, Mạt Mạt cũng sẽ không vì Lý Vinh Sinh đi cùng mà đổi thời gian gặp mặt với Nguy Vĩ, cho nên Ngụy Vĩ nên gặp Lý Vinh Sinh một lần, Mạt Mạt: "Cậu rất may mắn, hai ngày nữa buổi trưa tới công ty tìm tôi, tôi dẫn cậu đi gặp một người."
Lý Vinh Sinh không hiểu câu nói không đầu không đuôi này, nhưng không chịu nổi cậu ấy có trực giác chuẩn như phụ nữ, biết nhất định là chuyện tốt, hơn nữa lại là chuyện rất tốt, cũng không hỏi sẽ gặp ai, trực tiếp đồng ý: "Tôi nhất định đến đúng giờ."
Mạt Mạt gật đầu: "Tôi còn việc phải làm, cậu đi về trước đi!"
Lý Vinh Sinh đứng dậy: "Được tổng giám đốc Liên, cô làm việc đi, tôi đi về trước."
Mạt Mạt gật nhẹ đầu, Lý Vinh Sinh đi rồi, Mạt Mat cười khẽ một tiếng, thật sự là một đứa nhỏ có dã tâm.
Mạt Mạt về nhà muộn, nhìn thấy Đại Song, hai năm này Đại Song đã thay đổi rất nhiều, đứa nhỏ này trầm ổn không ít, càng thêm dịu dàng, đối với người nào cũng rất có lễ phép.
Hai năm này toàn bộ lực chú ý của Tiết Nhã đều ở trên người Đại Song.
Đại Song nhìn thấy Mạt Mạt, chủ động chào hỏi, sau đó ôm em gái út trở về nhà.
Mạt Mạt hi vọng Đại Song càng ngày càng tốt.
Hôm nay Mạt Mạt trở về muộn, bọn nhỏ đều đã làm bài tập xong, đã mấy lần Mạt Mạt không cho bọn nhỏ đợi cô về ăn cơm, nhưng mấy đứa bé không nghe.
Mạt Mạt rửa tay, gọi bọn nhỏ cùng nhau ăn cơm, hai mắt Mễ Mễ sáng lấp lánh: "Mẹ nuôi, lễ quốc khánh, trường học muốn tổ chức hoạt động, con đăng ký rồi, chơi đàn dương cầm."
Mạt Mạt: "Thật à? Có giải thưởng không?"
Mê Mễ: "Con nghe giáo viên nói, sẽ có người bình chọn."
Mạt Mạt có tự tin vê Mễ Mễ: "Mễ Mễ nhất định có thể được bình chọn."
Mạt Mạt lần nữa cảm thán, Thượng Đế đóng cánh cửa này của mình, nhất định sẽ mở cửa sổ khác cho mình, nói chính là Mễ Mễ, lúc này mới hai năm, khả năng đàn dương cầm của Mễ Mễ đã khiến cho Mạt Mạt kiêu ngạo.
Mỗi lần cô đi đón Mễ Mễ về nhà, nghe nhiều nhất chính là sự khen ngợi của giáo viên, sự cảm thán của mẹ nuôi.
Mẹ nuôi mỗi lần đều nói, Mễ Mễ phải luôn học tập, nhất định có thể trở thành siêu sao đàn dương cầm.
Mạt Mạt kích động trong lòng, cô là người không có tế bào âm nhạc, trong nhà lại có một thiên tài âm nhạc, đền bù cho sự tiếc nuối của cô.
Mat Mat thấy Mễ Mễ muốn nói lại thôi: "Còn có chuyện gì sao?"
Mê Mê lắc đầu, An An nhìn thấy vậy mà cũng mệt phát sợ: "Hoạt động lần này của Mễ Mễ có thể mời phụ huynh, cho nên muốn mời mẹ đến, cũng không biết mẹ có thời gian hay không."
Mạt Mạt hỏi: "Ngày mấy?"
Mễ Mễ vội tiếp lời: "Ngày 30 tháng 9, hoạt động xong là được nghỉ."
Mạt Mạt tính toán thời gian, dịu dàng nói: "Mễ Mễ lần đầu tiên lên sân khấu, mẹ nuôi nhất định sẽ đến."
Mễ Mễ vô cùng vui vẻ, sau đó buổi tối ăn nhiều hơn nửa bát cơm, bụng nhỏ đều đã phình cả lên.
Mễ Mễ vì có thể lấy được thứ hạng càng cao hơn mà buổi tối còn luyện thêm hai lần, nếu không phải Ở niên đại này mọi người đều ngủ sớm, sợ quấy ray người khác nghỉ ngơi, Mễ Mễ còn có thể luyện tập thêm một lúc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận