Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1665. -

Chương 1665. -Chương 1665. -
Tề Hồng gật đầu: "Nếu không phải dạy Tâm Bảo kiểu gì cũng không biết, tôi đã kéo theo Tâm Bảo rồi."
Mạt Mạt nhìn chằm chằm Tề Hồng: "Hy vọng đến lúc đó cô đừng hối hận."
Tề Hồng không cho rằng cô ấy còn không đánh lại một đứa bé, được rồi, chủ yếu là chưa nhìn thấy An An chơi mạt chược, cho nên không cho rằng An An lợi hại, tự nhiên nói: "Sẽ không hối hận, An An nhỏ hơn, tôi cũng không bắt nạt người khác, An An thua, tôi cũng không đòi tiền."
Tôn Nhuy cũng gật đầu liên tục: "Tôi cũng đồng
Mạt Mạt cảm thấy, lại cho con trai cơ hội để kiếm tiền thì chính là ngu ngốc, kêu gọi An An tới: "Cơ hội kiếm tiền tiêu vặt tới rồi."
An An cười híp mắt chạy tới, Tề Hồng có chút bất an, luôn cảm giác mình tự đào hố chôn mình.
Kết quả mới được hai vòng, Tề Hồng thua khóc, ai có thể nói cho cô ấy biết, An An sao lại lợi hại như vậy được không?
Mạt Mạt còn lâu mới nói cho Tề Hồng, bởi vì trong nhà có mấy đứa bé quá yêu nghiệt, vì để không bị lừa, An An đã quyết tâm khổ luyện.
Cuối cùng Tề Hồng và Tôn Nhuy đi rồi, đoán rằng sẽ không bao giờ lôi kéo An An chơi đánh mạt chược, quá ngược tâm.
Lại qua một tuần lễ, cuối cùng Tôn Nhuy đã lượn đi quay bộ phim mới, Trang Triều Dương cũng được nghỉ, Lý Vinh Sinh cũng có mấy ngày nghỉ ngơi.
Về thời gian nhất trí cuối cùng, Mạt Mạt mua chút quà, tự mình đến nhà nhận em trai.
Đối với việc nhận họ hàng, Mạt Mạt quen thuộc, quá trình vô cùng trôi chảy.
Mạt Mạt mua quà chủ yếu đều là một số sản phẩm dinh dưỡng mà mẹ Lý cần, mua cho mẹ Lý, so với mua cho Lý Vinh Sinh thì thân thiết hơn.
Cả nhà Mạt Mạt đều đến, lúc mẹ Lý nghe con trai nói nhận chị gái, tâm trạng vô cùng thấp thỏm, có chút cảm giác nằm mơ, mãi đến khi cả nhà Mạt Mạt đến, mới phát giác ra là sự thực.
Chương Vĩ ở buồng ngủ không trở về, cậu ấy chủ động tránh đi, thật ra Chương Vĩ cũng ngưỡng mộ Lý Vinh Sinh, thời gian cậu ấy quen biết chị Liên là dài nhất, người có cơ hội nhất hẳn là cậu ấy mới đúng, nhưng cậu ấy cũng rõ ràng, cậu ấy không có lá gan như Lý Vinh Sinh, cho nên chưa tới mấy ngày đã nghĩ thông, tặng một lời chúc mừng chân thành.
Lý Vinh Sinh thành người nổi tiếng, nhưng cũng không thay đổi chỗ ở, Lý Vinh Sinh còn đang nợ tiền, lúc nào trả hết tiền, lúc ấy mới đổi cũng không muộn.
Mẹ Lý ngược lại là có một chút thay đổi, đầu tiên cũng chính là phẩm vị quần áo, cao hơn không ít, cũng thay đổi đồ trang sức trang nhã, tỉnh xảo hơn rất nhiều.
Mẹ Lý gọi cả nhà Mạt Mạt ngồi xuống, rất nhiệt tình, rất sợ làm không đúng chỗ nào đó.
Mạt Mạt kéo tay mẹ Lý: "Dì à, dì cũng đừng làm nữa, nhanh ngồi xuống đi."
Lý Vinh Sinh cũng nói: "Mẹ, ngồi xuống đi, mẹ cứ làm, chị cũng ngại ngồi không đó."
Bây giờ mẹ Lý mới ngồi xuống, Mạt Mạt cười: "Ý đồ của cháu đến đây ngày hôm nay, dì nhất định đã biết rồi, cháu đến để xin sự đồng ý của dì."
Mẹ Lý cũng không đợi Mạt Mạt nói xong, liên tục gật đầu: "Đồng ý, đồng ý, dì rất vui, mấy ngày nay giống như là đang nằm mơ, dì cũng không sợ cháu chê cười, dì còn một đứa con gái, sinh ngay trước Lý Vinh Sinh, nếu như sinh ra được thì Vinh Sinh cũng có chị gái, dì vẫn luôn tiếc nuối đây, bây giờ thì không còn gì tiếc nuối nữa."
Việc này Mạt Mạt thật sự không biết, nhưng nhìn sắc mặt của Lý Vinh Sinh, đây là chuyện có thật rồi.
Mạt Mạt cười: "Đây thật là sự trùng hợp, đã định trước rằng Vinh Sinh sẽ có một người chị gái."
Bạn cần đăng nhập để bình luận