Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1301. Giả ngu 1

Chương 1301. Giả ngu 1Chương 1301. Giả ngu 1
Mạt Mạt cảm thấy nói chuyện với dạng người này, cũng chỉ ô uế miệng: "Đi, chúng ta lên thôi."
Từ Lị: "Được, ngược lại tôi muốn xem xem, tin tôi hay là tin anh."
Vương Quốc Lương cũng chỉ hù doạ Từ Lị một chút, nếu thật sự phản ánh đến trước mặt lãnh đạo, hình tượng của anh ta sẽ không còn, ngăn Từ Lị lại: "Em đã nghĩ kỹ rồi hả, đến lúc đó giằng co, không biết tôi sẽ nói gì đâu, em nói xem neu tôi nói em bảo tôi ngủ với em, em nói xem có bao nhiêu người tin?"
Mạt Mạt nhịn không được, thật hèn hạ, lợi dụng thanh danh của nữ giới, bất cứ niên đại nào, thanh danh của nữ giới cũng đều quan trọng, Vương Quốc Lương nói như vậy xong, cứ xem như Từ Lị chứng minh được cô ấy và Vương Quốc Lương không có gì, nhưng mọi người cũng sẽ dùng thành kiến nhìn cô ấy.
Từ Lị tức đỏ ngầu cả mắt, Mạt Mạt đang nghĩ làm sao để có thể giúp Từ Lị.
Chỉ nghe thấy: "Hèn hạ, không nghĩ tới đơn vị của chúng ta có một tên bại hoại cặn bã như cậu."
Mạt Mạt nhìn theo hướng giọng nói phát ra: "Chủ nhiệm Tê."
Hôm nay chủ nhiệm Te tới đã muộn năm phút, không nghĩ tới, sẽ nghe được mấy lời này, hai ngày này ông ấy cũng nghe được một vài lời không hay, không nghĩ tới, lại là từ người mà ông ay cho là tốt tạo ra.
Chủ nhiệm Tề rất tức giận, Vương Quốc Lương cảm thấy anh ta xong đời rồi, hiện tại nói cái gì cũng là vô ích rồi.
Mat Mat và chủ nhiệm Te trở ve văn phòng, chủ nhiệm Te an ủi Từ Lị, nói là sẽ đính chính cho Từ Li, Từ Lị kích động chết mất, cảm ơn chủ nhiệm Tề đi về làm việc.
Mạt Mạt đến bên này để lấy tư liệu pháp luật mới ra, vê tư mà nói thì Mạt Mạt cũng đã từng tiếp xúc với chủ nhiệm Tề, chủ nhiệm Te: "Hiện tại là em đang phụ trách chức vụ của Dawes đúng không?"
Mạt Mạt: "Đúng, Dawes đã về hưu, cho nên em thay."
Chủ nhiệm Tề: "Không tệ, không tệ, kỳ thật lúc ấy tôi còn giở tư liệu được đưa tới ra xem, thấy không có em, tôi đã biết em từ bỏ phân phối, về sau suy nghĩ một chút, Từ Li là người cùng lớp với em, lại không bị gia đình kéo chân, nên tôi đã chọn em ấy."
Mạt Mạt a một tiếng, hóa ra là như vậy, cô còn đang thắc mắc, Từ Lị làm sao lại được phân phối đến nơi này.
Mạt Mạt không biết đời trước Từ Ly làm việc ở nơi nào, nhưng đời này quả thật là cô ảnh hưởng tới Từ Lị, nếu như cô ấy không tới bên này, cũng không gặp phải Vương Quốc Lương này, Mạt Mạt nghĩ, ngày sau nhất định phải đến thăm Từ Lị nhiều hơn, tránh cho Từ Lị lại bị người khác bắt nạt. Mat Mạt nhìn chủ nhiệm Tê, cười nói: "Em và Từ Lị quan hệ rất tốt, em vẫn luôn coi cô ấy như em gái, con bé này chưa quen cuộc sống nơi đây, còn hi vọng chủ nhiệm Tề chiếu cố nhiêu hơn một chút, con bé này đơn thuần lại ngốc nghếch, lúc này mới đến đã bị người ta vu cáo, đối với thanh danh của con gái là có thể muốn mạng người."
Mặt chủ nhiệm Tề nóng lên, nghiêm túc nói: "Chuyện này sẽ xử lý nghiêm khắc, nhất định sẽ cho đồng chí Từ một lời giải thích công bằng."
Mạt Mạt cười: "Em thay mặt Từ Lị, cảm ơn chủ nhiệm Tê."
Chủ nhiệm Tề: "Không cần cảm ơn, xảy ra chuyện như vậy, cái mặt già này của tôi đã mất hết rồi."
Chủ nhiệm Tề là người đàn ông công bằng chính trực, cho nên lửa giận trong lòng càng nhiều hơn.
Mạt Mạt ở lại cùng chủ nhiệm Tề trao đổi một số vấn đề luật pháp của xí nghiệp, rồi mới rời khỏi.
Buổi chiều, Từ Lị gọi điện thoại đến công ty: "Mạt Mạt, Vương Quốc Lương thuận theo đơn vị đi rồi, còn ghi chép lại, hiện tại phải đến học tập ngành pháp vụ ở huyện thành nhỏ, ngày sau em không cần phải lo lắng bị quấy rối nữa rồi."
Mạt Mạt: "Chuyện này xử lý thật nặng."
Từ Lị: "Em nghe những người cũ nói, chủ nhiệm Tề này rất công bằng chính trực, cũng thống hận nhất là kẻ tiểu nhân hai mặt, cho nên mới cho xử lý nặng như vậy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận