Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chuong 811.Vinh 1

Chuong 811.Vinh 1Chuong 811.Vinh 1
Mat Mat đẩy cửa đi vào, nhìn thấy Khởi Hành đang nhảy lên, chạm vào kẹo trong tay Tùng Nhân, Tùng Nhân ngồi trên cổ Khởi Hàng, tay cầm đồ có dấu hiệu hất cao lên.
Khởi Hành cởi áo khoác,'Thằng ranh này, mày gian lận với anh, xem anh xử lý hai đứa mày thế nào."
Tùng Nhân vứt kẹo trong tay cho Bàng Linh, ôm lấy cổ Khởi Hàng,'Anh hai, đi nhanh, đi nhanh, bị bắt được là thảm đó."
Khởi Hàng lườm một cái,'Phòng rộng như thế này, em chạy đi đâu? Chịu trận đi!"
Khởi Hành một tay bế Tùng Nhân, một tay dắt Khởi Hàng,"Hai đứa nhà mi làm trò vui nhất."
Tùng Nhân nhìn thấy mẹ,"Á, mẹ ơi cứu con."
An An đã chạy đến bên cạnh Mạt Mạt, kéo tay mẹ,"Mẹ ơi, anh xấu lắm, anh..."
Tùng Nhân gao to,An An, anh là anh ruột em, anh ruột em đó, em còn đổ dầu vào lửa đi mách nữa."
An An giống như một chú hồ li nhỏ, hai mắt cong cong, cậu bé thích dáng vẻ xẹp lép của anh trai.
Cuối cùng nháo nhào đủ rồi, hai vợ chồng cuối cùng cũng được ở riêng.
Mạt Mạt đưa các con về nhà, Tùng Nhân đuổi An An chạy, tuy rằng đuổi theo nhưng cũng không dùng hết sức, vân luôn để ý tới An An, không để cậu be bị ngã.
Vân Kiến cười,'Vẫn là hôn lễ bây giờ hay ho."
Mat Mạt cười xòa,'Quả đúng vậy."
Bàng Linh kết hôn rồi, ở cùng Trang Triều Lộ, Bàng Linh tuy là cô dâu mới, nhưng thứ hai cũng phải đi học, giờ có thể cùng Mạt Mạt cùng đi học rồi.
Bàng Linh đi học, cả khoa đều biết cô ấy đã kết hôn, Bàng Linh xách một túi kẹo tới, chia phần cho các bạn, đến giáo viên cũng có.
Thời gian hai ngày cuối tuần, trường học lại thay đổi rất nhiều, Mạt Mạt nhìn thấy rất nhiều sinh viên nữ thả tóc xuống, đuôi tóc uốn xoăn.
Mạt Mạt không thích tóc xoăn, cô thích tóc thẳng hơn.
Khởi Hành không có bao nhiêu ngày phép, bảy ngày phép tích lũy được rất nhanh đã kết thúc, tháng bảy cũng đã bắt đầu.
Thời tiết tháng bảy càng nóng nực, nhưng không thể ngăn cản được nhiệt tình của sinh viên, mọi người đều tranh thủ học bài, sắp tới kì thi cuối kì rồi.
Thi cuối kì để kiểm nghiệm thành tích học tập nửa năm, Mạt Mạt hận không thể đến lúc ăn cũng học bài, có sinh viên mua bánh bao trực tiếp ăn trong lớp học, như vậy có thể tiết kiệm được thời gian, mọi người ôn bài đều tranh thủ từng phút từng giây.
Mạt Mạt cũng nghiêm túc ôn tập, mục tiêu của cô là top 3.
Lúc ăn trưa, Mạt Mạt và Bàng Linh lại bàn bạc vê ví dụ. Đang nói được một nửa thì bị bên cạnh làm phiền.
Mạt Mạt nhìn qua, hai người Ngụy Vĩ và Triệu Phong vừa ngồi xuống, Tôn Nhụy và một cô gái bưng hộp cơm tới, nói muốn ngồi chung.
Ngụy Vĩ sam mat"Ban học, xung quanh có rất nhiều vị trí trống."
Tôn Nhụy giả vờ nói tỉnh bơ,"Ánh sáng ở đây tốt."
Ngụy Vĩ cầm hộp cơm đứng dậy, Vậy thì nhường chỗ này cho bạn."
Ngụy Vĩ nói đi là đi, ngồi xuống vị trí trống phía sau Mạt Mạt.
Tôn Nhụy tức đến dậm chân, trong lòng thầm chửi đồ ngốc, nhưng lại bực mình nhiều hơn, cô ta không được người ta chào đón vậy sao? Kiếp này theo đuổi tổng cộng ba lần nhưng lần nào cũng thất bại.
Anh cả còn nói, con gái theo đuổi con trai cánh một tầng sa mài! Cô ta thấy anh cả nói sai rồi, con gái theo đuổi con trai cách một ngọn núi mới đúng.
Ngụy Vĩ đã nhường lại chỗ rồi, Tôn Nhụy còn đuổi theo nữa thì mất hết thể diện, ủ rũ ngồi xuống.
Mạt Mạt cạn lời, Hướng Hoa giỏi nha, thu phục không được nhà giàu, đổi đường khác, hợp tác cùng nhau không được, giờ muốn kết thông gia?
Bạn cần đăng nhập để bình luận