Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1373. Mễ Mễ 1

Chương 1373. Mễ Mễ 1Chương 1373. Mễ Mễ 1
Hai tay cô bé đặt lên đầu gối, không nhúc nhích, ánh mắt vẫn luôn nhìn vào cha mình, động tĩnh bên chỗ Mạt Mạt rất lớn mà đứa bé cũng không quay đầu lại nhìn.
Trang Triều Dương nghe thấy động tĩnh,"Tan làm rồi à."
Mạt Mạt dạ một tiếng, Thẩm Triết đi theo vào,"Triều Dương, hôm nay cậu về sớm thế."
Trang Triều Dương,'Vâng, bỗng có việc đột xuất nên về trước ạ, người bận rộn như anh mà đến chơi đúng là hiếm thấy."
Thẩm Triet"Chuyen gần đây đã xử lý xong hết rồi, tìm cậu uống mấy chén."
Mạt Mạt đã treo áo khoác lên, đi tới bên sô pha ngồi xuống, ngồi khá là gần, Mat Mạt nghi hoặc, cô ngồi gần cô bé gần như vậy mà cô bé vẫn giống như không nghe thấy vậy.
Người đàn ông bên cạnh Trang Triều Dương thấy Mạt Mạt nhìn con gái, ngón tay động đậy, nụ cười nơi khóe miệng càng trở nên cứng đờ.
Mạt Mạt không chú ý tới, ngược lại lại tiếp tục quan sát cô bé, cô bé có vẻ ngoài rất tinh xảo, đúng, chính là tỉnh xảo, giống như búp bê sứ vậy, mắt nai to tròn, lông mi rất dài, có chiếc mũi giống như cha, đây là một cô bé xinh đẹp.
Mạt Mạt cũng đã từng gặp không ít trẻ con xinh đẹp, đứa bé này là đứa bé xinh đẹp nhất ma Mat Mat gặp được tính tới thời điểm hiện tại.
Ánh mắt chuyên chú của Mạt Mạt, Trang Triều Dương cũng chú ý đến, anh biết vợ nhất định sẽ thích Mễ Mễ, ai bảo trong nhà toàn mấy thằng nhãi mất mết, bỗng nhiên xuất hiện một cô gái, nhất định là mê mẩn yêu thích.
Trang Triều Dương vừa muốn lên tiếng thì Lý Chính Khai lên tiếng,'Sư đoàn trưởng, tôi vẫn nên đưa con về thôi, tôi có thể chăm sóc được."
Trang Triều Dương nhíu chặt lông mày,'Cậu chăm sóc như thế nào được, vẫn vứt con ở trong kí túc xá? Để con bé tự chăm sóc bản thân, cậu đừng quên, cậu phải ra ngoài làm nhiệm vụ, cậu để con bé sống một mình?"
Lý Chính nhìn cô con gái ngoan ngoãn, đánh giá một lượt người trong nhà, hoàn toàn khác biệt với người trong gia đình bọn họ, gia đình anh ấy rất bình thường, bình thường đến mức quần áo của con gái đều là loại rẻ tiền nhất, anh ấy không ngốc, Sư đoàn trưởng là người tốt, nhưng người nhà của Sư đoàn trưởng thì sao? Sẽ thích một đứa bé có vấn đề không?
Lý Chính nhìn con gái đang tròn mắt nhìn, giống như đang có bàn tay bóp chặt trái tìm mình vậy, anh ấy hối hận rồi, nếu như anh ấy phát hiện ra sớm thì sẽ không làm hại con gái rồi.
Mạt Mạt nhìn ra hết được nỗi bối rối của người đàn ông, cũng hiểu ý Trang Triều Dương đưa người vê, như vậy là muốn giữ cô bé này lại đây nuôi hộ, nhưng cha của cô bé không yên tâm.
Mat Mạt/"Nhà tôi có ba đứa con trai, bé cứ yên tâm giao cho tôi, tôi sẽ chăm sóc bé thật tốt."
Lý Chính ngẩn ra, Trang Triều Dương không thích lề mà lề me, khoát tay,"Nhanh đi đi, tàu hỏa của cậu sắp đến giờ chạy rồi, cứ yên tâm đi, chúng tôi sẽ chăm sóc bé thật tốt, cậu trở vê đảm bảo trả cho cậu một đứa bé khỏe mạnh như vâm."
Lý Chính biết được Sư đoàn trưởng đang giúp đỡ anh ta,"Cảm ơn, tôi nói với Mễ Mễ mấy câu liền đi."
Trang Triều Dương,"Ừ."
Lý Chính ngồi quỳ trước mặt con gái, giọng nói rất lớn, Mạt Mạt ngồi gần nhất, lỗ tai ong ong.
Lý Chính,"Con gái à, một tuần sau cha trở về, thời gian này con phải tự chăm sóc mình, phải nghe lời, cha vê mua qua cho con."
Lý Chính gào to thì cô bé mới có chút phản ứng, ngoan ngoãn gật đầu, giọng nói cũng không nhỏ,"Con sẽ ngoan ngoãn, cha yên tâm đi!"
Lý Chính xoa má con gái, đứng dậy rời đi, cảnh vệ của Trang Trieu Dương đưa Lý Chính đi.
Mạt Mạt là người làm mẹ, gặp phải chuyện con cái thì lòng mềm nhữn, cuộc đối thoại của hai cha con, cô cuối cùng phát hiện ra vấn đề của cô bé rồi, tai của cô bé có vấn đề.
Lý Chính đi rồi, Mạt Mạt nhìn ngắm cô bé, cô bé rất rụt rè, nhưng vẫn giả vờ bình tĩnh, không động đậy, trong lòn cô bé hiểu, cô bé không thể gây thêm phiền phức cho cha.
Bạn cần đăng nhập để bình luận