Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1082. Ác độc 2

Chương 1082. Ác độc 2Chương 1082. Ác độc 2
Mạt Mạt nói trong lòng, nhà tôi người đàn ông siêu ấm áp, người đàn ông siêu cấp ấm áp đấy.
Vệ Nghiên đưa cho Mạt Mạt trái táo đã gọt xong: "Cô không biết chứ, Chu Tiếu cũng đang nằm viện đấy"
Mạt Mạt cắn một miếng táo: "Cô ta làm sao? Sao lại nhập viện rồi?"
Vệ Nghiên: "Chu Tiếu và Hướng Hoa cứ lằng nhằng mãi, có kết quả rồi, Hướng Hoa tiếc quyền lợi cho nên không ly hôn, Chu Tiếu thắng rồi, thế nhưng chỉ có được cái tên phu nhân Hướng."
Mat Mat ăn táo: "Cho nên Hướng Hoa dùng bạo lực gia đình để buộc Chu Tiếu không chịu đựng được nữa mà ly hôn?”
Vệ Nghiên gật đầu: "Đúng, gần như là ý này, không biết người nào đưa ra chủ ý cho Hướng Hoa, lúc nào mà Chu Tiếu không nghĩ đến tài sản nữa, tự động ly hôn thì lúc đấy mới xong."
Mạt Mạt kinh hãi, mất một lúc mới tiêu hoá được thông tin, Phạm Đông này thật ác độc, biện pháp này mà cũng có thể nghĩ ra được, Mạt Mạt lại im lặng: "Hướng Hoa quá ngu, lại nghe người khác lôi kéo."
Vệ Nghiên sửng sốt: "Lời này là thế nào?"
Mạt Mạt chỉ ra: "Cô xem nhé, đánh vợ là có tiếng tăm không tốt rồi, nhất là anh ta vẫn còn là lãnh đạo, tất cả mọi người đều liều mạng đi theo, bây giờ anh ta vì tiên mà có thể đánh vợ, phải, Chu Tiểu lừa Hướng Hoa, nhưng xét cho đến cùng thì cũng là một tràng tình nghĩa, tôi đoán, bây giờ trong công ty, Hướng Hoa đã sắp không còn người ủng hộ nữa rồi."
Vệ Nghiên hít vào một hơi: "Sao tôi không nghĩ tới nhỉ."
Mạt Mạt nói: "Bởi vì cô chỉ nhìn Chu Tiếu."
Mạt Mạt không nói rõ, Hướng Hoa không có người ủng hộ, nếu anh ta muốn hạ lệnh ở trong công ty, thì phải dựa vào sự ủng hộ của Phạm Đông, chỉ có Phạm Đông ủng hộ, Hướng Hoa mới có thể hạ lệnh thực hiện.
Phạm Đông muốn chính là kết quả này, mặc dù Chu Tiếu gián tiếp cứu được Hướng Hoa một lần, nhưng Phạm Đông cũng không phải người ăn chay, quay người đã nghĩ đến thang leo tường, còn tương kế tựu kế, thoáng cái khiến cho Hướng Hoa mất hết quyền lực.
Hướng Hoa chỉ cần ly hôn với Chu Tiếu thì anh ta sẽ hoàn toàn mất đi lòng người, lòng người mất rồi, chỉ có thể con rối, con rối của Phạm Đông.
Cho đến một ngày, giá trị của Hướng Hoa bị ép khô kiệt rồi, thứ đón chờ anh ta sẽ là số mệnh bị diệt vong, Phạm Đông sẽ không để cho chỗ sơ hở Hướng Hoa này rời đi.
Bởi vì Hướng Hoa biết quá nhiều, giống như Mạt Mạt nghĩ, bí mật, bản thân mình biết thì là bí mật, thêm một người nữa biết thì không phải nữa rồi, lúc Phạm Đông biết tất cả bí mật của Hướng Hoa, cũng là lúc nói tạm biệt Hướng Hoa.
Mạt Mạt không nhịn được nghĩ, cũng không biết, bây giờ Phạm Đông đã biết được bao nhiêu bí mật của Hướng Hoa rồi?
Vệ Nghiên than thở: "Thật ra Chu Tiếu cũng đáng thương, chú út căn bản không quan tâm sự sống chết của Chu Tiếu, nói với Chu Tiếu, bảo cô ta cố gắng, nếu tôi nói thì tôi bảo nên báo án."
Mạt Mạt: "Đáng tiếc Chu Tiếu không báo án."
Vệ Nghiên gật đầu: "Ừm, bản thân cô ta không đi"
Mạt Mạt biết vì sao Chu Tiếu không báo án, Chu Tiếu tiếc cái danh phu nhân Hướng, cô ta tiếc quá nhiều thứ, cho nên cô ta sẽ không nói tạm biệt với Hướng Hoa.
Với lại ở niên đại này pháp luật chưa hoàn chỉnh, không phải là Hướng Hoa bắt được điểm này à.
Mạt Mạt hỏi: "Chu Tiếu ở tâng nào?"
Vệ Nghiên nói: "Bên dưới tầng của cô, cô ta không thương tổn bao nhiêu, chỉ là không muốn về nhà."
Mạt Mạt ừ một tiếng, đột nhiên nói: "Trốn tránh như thế cũng không phải biện pháp."
Mạt Mạt muốn nói, thật ra có thể phản kháng, Hướng Hoa dám động thủ, Chu Tiếu cũng có thể ra tay, tổn thương lẫn nhau, Hướng Hoa sợ người như vậy, về sau tuyệt đối không dám ra tay.
Đáng tiếc Mạt Mạt không phải con giun trong bụng Chu Tiếu, không biết cô ta nghĩ thế nào, chẳng lẽ là vì việc lừa gạt Hướng Hoa, hy vọng anh ta nguôi giận?
Mạt Mạt nghĩ mãi không ra Chu Tiếu, Vệ Nghiên nói: "Tôi không quan tâm, quan tâm nhiều là sai, quan tâm không đúng cũng là sai."
Vệ Nghiên ở lại một lúc, trời sắp tối rồi mới về nhà.
Sáng hôm sau, Mạt Mạt vừa dậy, có người tiến đến, Mạt Mạt xem xét, là con gái của giáo sư Lý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận