Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1040. Lại Một Kế 2

Chương 1040. Lại Một Kế 2Chương 1040. Lại Một Kế 2
Từ Lị nói: "Tối hôm qua kí túc xá đồn ầm lên, nói là em trai chị cứu người, người được cứu là một cô học năm nhất, lấy lý do báo ơn mà bám lấy nhà chị không buông."
Mạt Mạt cũng chẳng cần đoán liền biết là trò Từ Liên làm, đây là kế này không được thì bày kế khác đây mà, Mạt Mạt nói: "Lời đồn không chính xác, Vân Kiến và Đình Đình đã yêu nhau từ lâu rồi, không có chuyện bám lấy đâu."
Từ Lị nói: "Em nói mà, nhà chị có chị làm sao có thể bị dính lấy được!"
Mat Mạt,"Chị biết em quen biết nhiều người, giúp chị thanh minh với mọi người nhé."
Từ Lị,"Không có vấn đề gì, quan hệ của chúng ta là gì chứ, chị yên tâm đi."
Từ Lị là đàn chị, quen biết rất nhiều người, lúc nói chuyện liền đồn chuyện này ra ngoài, ngày hôm sau lời đồn đại kiểu này đã ít hơn rất nhiều.
Trịnh Đình Đình tìm tới Mạt Mạt,"Chị Mạt Mạt, cảm ơn chị."
Mạt Mạt thấy khí sắc Trịnh Đình Đình không tệ, không tồi, không bị những lời đồn đó ảnh hưởng đến,"Không cần cảm ơn, buổi trưa cùng đi ăn thì lời đồn này tự khắc bị phá bỏ."
Trịnh Đình Đình liên tục gật đầu,"Dạ."
Buổi trưa Mạt Mạt và Trịnh Đình Đình cùng nhau xuất hiện, những lời đồn bị phá bỏ. Từ Liên trợn trừng hai mắt, Triệu Phi đẩy Từ Liên "Không phải cậu nói người nhà của Miêu Vân Kiến không thể nào thích Trịnh Đình Đình sao? Cậu xem, Trịnh Đình Đình đang ăn cơm cùng người ta đó! Hai người còn nói nói cười cười, cái này không hề giống không đồng ý, Từ Liên, không phải cậu nói dối chứ!"
Từ Liên thấy mọi người đều nhìn cô ta,"Tôi không có, gia đình của Trịnh Đình Đình mọi người cũng biết, cô ta biết tìm kiếm sự thương hại, nhất định là như vậy rồi."
Triệu Phi kéo Từ Liên đang đứng dậy,'Cậu kích động như vậy làm gì, mọi người đều đang nhìn cậu đấy!"
Từ Liên ngây ra, thấy các bạn học xung quanh đều đang nhìn cô ta, nhất thời không biết phải làm gì mới tốt.
Mạt Mạt và Trịnh Đình Đình nghe thấy rõ ràng, Mạt Mạt nhìn Trịnh Đình Đình một cái, Trịnh Đình Đình biết, cô ấy không thể để người ta giúp đỡ mãi, chuyện của cô ấy phải để tự cô ấy đi giải quyết.
Mạt Mạt thấy Trịnh Đình Đình tự mình đi qua đó, đáy mắt cô hiện lên sự tán thưởng, bọn họ là sinh viên khoa luật, nếu như đến dũng khí để xử lý cũng không có, Mạt Mạt sẽ cảm thấy Trịnh Đình Đình không hợp với khoa luật.
Trịnh Đình Đình đứng trước mặt Từ Liên,"Từ Liên, ngày đó đó xảy ra chuyện gì, tôi vốn niệm tình mọi người đều là bạn học lại ở cùng một phòng kí túc xá, cô cũng là phản ứng tự nhiên, tôi tuy rằng không thể tha thứ cho cô nhưng cũng chưa từng nghĩ đến làm khó cô, nhưng mấy ngày hôm nay cô ức hiếp người quá đáng, đầu tiên là đặt điều tin đồn rồi sau đó lại công khai bôi nhọ tôi, Từ Liên, chuyện có chúng ta có phải nên tính sổ rồi không?"
Từ Liên cắn môi,"Tính sổ cái gì, chúng ta chẳng có øì để tính cả."
Trịnh Đình Đình hừ một tiếng,"Tôi thì lại không cho là như vậy, thứ nhất, cô suýt chút nữa hại chết tôi, nếu không phải do Vân Kiến cứu tôi thì giờ tôi đã chết rồi, thứ hai, cô bôi nhọ thanh danh của tôi, những điều này tôi đều phải làm cho rõ ràng."
Từ Liên thấy mọi người đều đang nhìn cô ta, tâm lý chịu không nổi nữa, đẩy Trịnh Đình Đình ra rồi chạy mất!
Mạt Mạt cạn lời, hình như mỗi lần Từ Liên đều chạy mất.
Từ Liên chạy biến, chuyện tình là ra làm sao, Mạt Mạt đều rõ ràng cả, Triệu Phi bỗng nhiên trở nên nhiệt tình với Trịnh Đình Đình,/Tôi đã biết mà, những lời Từ Liên nói đều là giả, Đình Đình, chúng ta là bạn tốt có phải không?"
Trịnh Đình Đình,"Chúng ta không hề là bạn."
Trịnh Đình Đình nói xong thì trở về chỗ Mạt Mạt, Từ Lị giơ ngón tay cái,'Không tồi nha, đàn em!"
Hai má Trịnh Đình Đình đỏ bừng,"Sau này vẫn cần tiếp tục học hỏi từ các chị." Lời đồn đại trong trường đã không còn nữa, chuyện Vân Kiến bị thương cũng không giấu nổi, ông cậu sống chết đòi gặp cháu trai, Thẩm Triết chỉ có thể nói thật, sau đó ông cậu muốn gặp Đình Đình.
Trịnh Đình Đình lo lắng, đợi Mat Mạt tan học,"Chị Mạt Mạt, ông nội của Vân Kiến muốn gặp em, em phải làm sao đây? Vân Kiến bảo em đến thỉnh giáo chị."
Bạn cần đăng nhập để bình luận