Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 436. Lệnh điều động 2

Chương 436. Lệnh điều động 2Chương 436. Lệnh điều động 2
Mạt Mạt nhìn thằng bé ăn, cẩn thận lau miệng cho đứa bé, hỏi Triệu Đại Mỹ: "Lần này cô đến thăm người thân mấy ngày?"
"Một tuần."
"Chỉ vài ngày như vậy à, sao không ở thêm một thời gian nữa?"
Triệu Đại Mỹ nói: "Tôi cũng muốn, nhưng nơi này không có nhà cửa, suy cho cùng thì không tiện, tôi ấy hả, đợi đến khi Thiết Trụ có tiền đồ, làm doanh trưởng rồi, tôi cũng theo quân đội."
Mạt Mạt nói: "Cấp bậc phó doanh trưởng là được rồi, nói không chừng qua hai năm nữa, nguyện vọng của cô sẽ thực hiện được."
"Nếu như thật sự thực hiện được, tôi nhất định cảm ơn cái miệng của cô, mang đồ ngon cho cô."
Mạt Mạt vui sướng: "Vậy tôi chờ cô mang đồ ăn ngon cho tôi."
Đại Hải lấy thìa xúc một miếng đào, đưa cho Triệu Đại Mỹ: "Mẹ ăn đi, ngọt lắm."
Triệu Đại Mỹ xấu hổ, Mạt Mạt thúc giục: "Mau ăn đi"
Triệu Đại Mỹ ăn, Đại Hải lại xúc cho Mạt Mạt một miếng: "Dì cũng ăn đi."
Mạt Mạt xoa đầu Đại Hải, ăn trong ánh mắt chờ đợi của đứa nhỏ, nói với Triệu Đại Mỹ: "Coi như dạy con không tệ.”
"Đương nhiên rồi, con của tôi phải giống tôi."
"Các cô ở chỗ nào?"
"Thiết Trụ xin được phòng ngủ."
Mạt Mạt lo lắng: "Thời tiết lạnh, có bị lạnh quá không?”
Triệu Đại Mỹ cười: "Cô đừng thấy Thiết Trụ cẩu thả, anh ấy cẩn thận lắm, cái gì anh ấy cũng đã chuẩn bị xong rồi, sẽ không để cho hai mẹ con tôi chết cóng đâu."
"Vậy thì tốt rồi."
Đại Hải còn nhỏ tuổi, ăn no rồi thì muốn ngủ, dựa vào trong ngực Triệu Đại Mỹ một lúc là ngủ mất, Mạt Mạt nói: "Cô bế vào phòng ngủ đi."
Triệu Đại Mỹ: "Quần áo của thằng bé bẩn, làm bẩn chăn mền mất, tôi ôm nó ngủ là được."
Mạt Mạt trừng mắt với Triệu Đại Mỹ, bế lấy đứa nhỏ đưa đến phòng ngủ, trải rộng chăn mền ra cho đứa bé đắp.
Triệu Đại Mỹ nhìn thấy vậy trong lòng ấm áp, cô ấy biết Mạt Mạt có tấm lòng tốt, nhưng vẫn sợ bị chê, cô ấy kết giao được với người bạn này là đúng rồi.
Mạt Mạt cẩn thận đóng cửa lại: "Tới đây giúp tôi nấu cơm, cô cũng đừng nghĩ đến việc lười biếng, tôi sẽ không coi cô là khách đâu."
"Cô coi tôi là khách, tôi còn không muốn ấy chứ!" Mat Mat lây rau khô ra đưa cho Triệu Đại Mỹ: "Giúp tôi hấp, lát nữa lúc nấu cơm sẽ dùng đến."
"Được."
Mạt Mạt lấy ra một con thỏ phơi khô, một con gà rừng, thịt heo, còn có trứng gà.
Triệu Đại Mỹ mở to hai mắt nhìn: "Sao cô có nhiều đồ tốt như vậy?"
"Đều nhờ con của tôi hết."
Triệu Đại Mỹ: "Vậy thì tôi cũng không dám ăn, cô cất bớt đi một ít, ăn tuỳ tiện một chút là được rồi."
"Hôm nay nghe tôi, cô chỉ làm trợ thủ."
Triệu Đại Mỹ thấy Mạt Mạt cứ khăng khăng: "Được, vậy nghe cô."
"Vậy mới đúng chứ."
Cơm trưa, Mạt Mạt hầm thịt thỏ kho tàu, gà rừng hầm nấm, thịt băm xào đậu giác, hấp bánh ngọt trứng gà, hấp củ cải sợi, cuối cùng nấu canh, món chính là bánh bột ngô.
Buổi trưa Vương Thiết Trụ và Trang Triều Dương đi cùng nhau, vừa vào nhà đã ôm lấy con trai nâng cao lên: "Con trai, nhớ cha không nào?”
"Nhớ a."
Mat Mạt nhìn Trang Triều Dương, anh đang thấy thèm chứ đâu!
Trang Triều Dương nói: "Nhanh lên, đừng đứng ở đây nữa, ngồi xuống ăn cơm đi!"
Mọi người vừa mới vào chỗ thì Lâm Sâm tới: "Mat Mat Trieu Dương, tôi tìm hai người có chút việc."
Lâm Sâm có ý muốn nói chuyện riêng, Mạt Mạt đứng dậy: "Vậy chúng ta vào phòng ngủ rồi nói."
Lâm Sâm nói: "Được."
Trang Triều Dương nói với Vương Thiết Trụ: "Hai người cứ ăn trước đi, chúng tôi lát nữa sẽ ra."
Vương Thiết Trụ: "Được."
Lâm Sâm vào phòng, xác nhận bên ngoài không nghe được mới nói: "Ông Miêu nhận được tin, Triều Dương được điều động vào doanh trại pháo binh làm doanh trưởng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận