Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 248. Khảo nghiệm của ông cu Khâu 2

Chương 248. Khảo nghiệm của ông cu Khâu 2Chương 248. Khảo nghiệm của ông cu Khâu 2
Trang Triều Dương cắt sườn dê, Mạt Mạt bắt đầu lấy tôm khô đã ngâm nước xong, để riêng một đĩa tôm nhỏ để dùng sau, chờ Trang Triều Dương cắt xong sườn dê liền bắt đầu ướp gia vị.
Mạt Mạt cầm miếng thịt bò, đây là thịt ở sườn, thích hợp để xào. Mạt Mạt ước lượng thử, được khoảng chừng năm cân. Hôm nay không thể ăn hết được, cứ cắt hai cân ra, còn lại thì cất lại.
Trang Triều Dương nhìn cánh tay Mạt Mạt đang cắt thịt, thấy hình như thiếu cái gì đó, lại cúi đầu nhìn cổ tay mình: "Mạt Mạt, đồng hồ mà anh tặng em có thể quang minh chính đại mang được rồi."
Mạt Mạt sờ cổ tay: "Buổi sáng ngủ dậy em quên mất, lát nữa em sẽ mang."
"ừ"
Trang Triều Dương ở trong phòng bếp giúp đỡ cả buổi sáng, buổi trưa nấu ăn, Mạt Mạt đuổi anh ra ngoài: "Anh mau đi ra đi, lát nữa trên người sẽ có mùi khói dầu đấy."
"Đồng chí Liên Mạt Mạt, anh đã nói anh muốn học nấu cơm rồi mà, cơ hội học tập hiếm có như vậy, làm sao anh có thể bỏ qua?"
"Muốn học tập thì cơ hội còn nhiều lắm, lát nữa mấy người cha nuôi sẽ đến rồi."
Mạt Mạt vừa dứt lời thì Thanh Xuyên chạy vào: "Chị, cha nói anh rể đi ra ngoài, nhà họ Khâu đến rồi."
"Anh đi ra đi."
"Được rồi."
Lúc Trang Triêu Dương đi ra, Trang Triều Lộ đã ngồi nói chuyện với nhà họ Khâu rồi. Ông cụ Khâu nhìn Trang Triều Dương, Trang Triều Dương đứng thẳng lưng, thoải mái cho mọi người đánh giá.
Bà cụ Khâu hài lòng gật đầu, ngoại hình nhà bà đều thiên về hướng nhã nhặn, so ra thì Trang Triều Dương lại tràn đầy vẻ nam tính như thế quả thực hiếm thấy, vẫy tay: "Cháu là Triều Dương nhỉ, đến đấy để bà nhìn kỹ nào."
Trang Triều Dương đi qua: "Cháu chào bà Khâu."
Bà cụ Khâu vui vẻ đáp lời: "Ừ, đứa trẻ ngoan, không tệ lắm, con bé Mạt Mạt có đôi mắt cũng tỉnh tường đấy."
Trương Ngọc Linh cho dù có kén chọn đến thế nào cũng không thể không thừa nhận là Trang Triều Dương quả thật không tệ.
Trang Triều Dương miệng ngọt như rót mật, hết câu này đến câu kia không ngừng khen bà Khâu làm cho bà cười không dứt miệng.
Trương Ngọc Linh hết chỗ nói, mẹ chồng sao lại phản bội rồi? Trước đó đã nói rõ là phải cùng nhau khảo nghiệm roi mà?
Cũng may mà ông cụ Khâu vẫn còn nhớ: "Thằng nhóc, cháu lại đây, muốn đính hôn thì phải qua được cửa ai của ông mới được."
Trang Triều Dương nghiêm mặt, không dám khinh thường: "Cháu mời ông nói đi ạ."
"Rất đơn giản, chính là vấn đề Mạt Mạt đi theo quân. Cháu phải biết, công việc hiện tại của Mạt Mạt không tệ lắm, cơ sở vật chất trong thành phố cũng hoàn thiện, lại có cha mẹ ở bên cạnh. Bây giờ ông muốn nghe cháu nói, cháu hy vọng Mạt Mạt sẽ từ bỏ công việc đi theo cháu, hay là ở lại thành phố để được sống thoải mái hơn một chút."
Câu hỏi này vừa ra, cả phòng khách liền yên tĩnh. Trương Ngọc Linh bội phục cha chồng, hỏi vấn đề này rất tốt.
Trang Triều Dương sững sờ, thấy tất cả mọi người đang chờ đáp án của mình mới mở miệng nói: "Nói thật, cháu đã sơ suất khi không tính đến công việc của Mạt Mạt sau khi kết hôn sẽ theo quân. Nhưng thật lòng mà nói, vợ chồng cần phải ở chung với nhau, cháu hy vọng Mạt Mạt có thể theo quân, tuy rằng có ở đây có cha mẹ chăm sóc nhưng cháu càng hy vọng được chăm sóc cho cô ấy hơn."
Trang Triêu Dương dừng lại một chút, thu hết vào trong mắt vẻ mặt của tất cả mọi người, lại mở miệng: "Về phần vấn đề công việc mà cháu chưa lường tới, cháu hy vọng được nghe suy nghĩ của Mạt Mạt. Nếu Mạt Mạt muốn làm việc, cháu có thể nghĩ biện pháp sắp xếp công việc mới cho cô ấy."
Ánh mắt ông cụ Khâu sắc bén: "Nói nhiều như vậy, kỳ thật chính là cháu hy vọng sau khi kết hôn Mat Mat sẽ đi theo quân với cháu. Cháu chỉ cân trả lời ông, đúng hay là không?”
Trang Triều Dương không cần suy nghĩ liền trả lời: "Đúng ạ."
Ông cụ Khâu rũ mắt xuống, cũng không nói một lời nào, giống như đang trầm tư suy nghĩ. Thấy ông cụ Khâu im lặng như vậy, Trang Triều Lộ đột nhiên hoang mang, câu trả lời của em trai có vấn đề gì sao? Sau đó liền quay đầu nháy mắt với em trai mình, đừng có bướng nữa, mau nói cái gì hay hay đi!
Nhưng Trang Triều Dương cũng chỉ mặc kệ, mím miệng không nói gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận