Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 867. Sửa lại suy nghĩ 1

Chương 867. Sửa lại suy nghĩ 1Chương 867. Sửa lại suy nghĩ 1
Mạt Mạt ló đầu ra nhìn, nhân viên phục vụ: "Tiểu thư, thật sự không còn giường nằm trống, cô có cho tôi thêm bao nhiêu tiền cũng vô dụng."
"Thế nhưng tôi biết, toa của nhân viên phục vụ có chỗ, anh nói đi, bao nhiêu tiền, tôi cho anh."
"Chúng tôi có quy định, không được."
"Hai trăm? Ba trăm.”
Mạt Mạt thu hồi ánh mắt, lại là Tôn Nhuy, Nguy Vĩ nghe thấy tiếng Tôn Nhuy, cả người rụt lại, ôi chúa ơi, doạ người!
Mạt Mạt không nhịn được cười: "Anh sợ Tôn Nhuy thế à?"
Nguy Vĩ nghe đến tên Tôn Nhuy là đau đầu: "Cô không biết chứ, cô ta khó ứng phó đến thế nào, mỗi buổi sáng đều đưa bữa sáng cho tôi, mỗi ngày tôi đều tránh, cô nói xem tôi là một người bình thường, sao lại khiến cho cô ta vừa ý chứ? Chẳng lẽ là vừa ý đồ cổ của tôi?"
Bên tai Mạt Mạt còn có thể nghe thấy tiếng Tôn Nhuy cường hào tức giận mười phần, bên này lại nghe Nguy Vĩ suy đoán, cười khanh khách, Nguy Vĩ thật có năng lực suy nghĩ.
Người ta vừa ý là vừa ý tương lai thành đạt của anh, người nào thèm vừa ý đồ cổ của anh.
Nói đến đồ cổ, Mạt Mạt muốn nhắc tới Hướng Hoa, ban đầu anh ta còn đến chợ mua bán đồ cổ, khả năng bị người khác xem lướt qua, có không ít đồ giả, sau này lại bận rộn, mỗi ngày có không ít việc, Hướng Hoa này không yên tâm người khác, nên cũng ngừng luôn suy nghĩ mua đồ cổ, An An đã rất lâu rồi không nhìn thấy Hướng Hoa trên đường phố đồ cổ.
Nguy Vĩ không nghe thấy tiếng Tôn Nhuy nữa mới ngồi xuống, đáy mắt loé tỉnh quang: "Hai anh em nhà này thật sự là kỳ lạ, không đúng, nói đúng hơn là Hướng Hoa thật sự kỳ lạ, hình như anh ta đã sớm biết những chuyện cần thiết, nói ngay chuyện huyện Ngô, sao anh ta biết tin sớm như vậy? Vẫn còn đang làm chuẩn bị mà."
Mạt Mạt không thấy khó hiểu sự quái lạ của Hướng Hoa khiến mọi người chú ý, nhưng có chú ý cũng sẽ không nghĩ tới phương diện trọng sinh, với lại trước mắt Hướng Hoa còn chưa làm ra chuyện gì kinh thiên động địa, mọi người cũng chỉ đoán trong lòng.
Mạt Mạt nói: "Mạng lưới quan hệ của người ta rộng, có thể nghe ngóng được tin tức nội bộ là rất bình thường."
Nguy Vĩ: "Cô nói cũng đúng, Hướng Hoa là hạng người gì? Mấy người quen biết đúng không?"
Mạt Mạt đương nhiên là quen biết rồi, Hướng Hoa này không có gì hay để che giấu, mặc dù những người quen biết Hướng Hoa đều không ở thủ đô, nhưng đến Dương Thành tìm người còn có khả năng hỏi được.
Mạt Mạt nói: "Hướng Hoa..." Nguy Vĩ nghe xong: "Cô nói xem Hướng Hoa trước kia và bây giờ là cùng một người sao?”
Mạt Mạt: "Là một người."
Trái lại Nguy Vĩ đúng lúc sửa lại suy nghĩ: "Khả năng người ta ở chuồng bò đã hoàn toàn giác ngộ, người được điều xuống cơ sở đều là người tài ba, chung sống thời gian dài như vậy, thủ thỉ tiêm nhiễm mục đích cũng có thể học được không ít."
Mạt Mạt cảm giác chuyện sửa lại suy nghĩ này cực kỳ miễn cưỡng nhưng lại có chút đạo lý, khả năng đại đa số những người khác đều nghĩ như vậy.
Nguy Vĩ xuống tàu ở thành phố S, tàu hỏa dừng ở thành phố S rất lâu, sáng hôm sau Mat Mạt mới tới thủ đô.
Mạt Mạt về đến nhà cũng không thu dọn hành lý, cô và Vân Kiến đi lấy bưu kiện, hàng tết mua cho gia đình đã gửi bưu điện từ phương Nam về.
Mạt Mạt cầm về chính là quà tết tặng cho người trong đại viện, đại đa số đều chia cho Trang Triều Lộ.
Về nhà thu dọn hành lý một chút, Mạt Mạt lấy quà và đến nhà họ Trang với Trang Triều Lộ, mấy ngày kế tiếp, ngày nào cũng phải đến thăm hỏi.
Mạt Mạt chào hỏi tất cả mọi người xong, cũng sắp đến lúc về Dương Thành rồi.
Thẩm Triết không ở thủ đô, anh ấy đến thành phố S rồi, anh ấy còn có rất nhiều phải làm, làm xong sẽ từ thành phố S về thẳng nước M. Mat Mat trở ve lập tức gọi điện thoại cho Trang Triều Dương, đáng tiếc người nghe không phải là Trang Triều Dương, Mạt Mạt nhận được chỉ có mấy chữ giữ bí mật, Mạt Mạt biết, Trang Triều Dương nhất định là không trở lại thủ đô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận