Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1590. -

Chương 1590. -Chương 1590. -
Mạt Mạt trước khi đến xưởng đã mang theo điện thoại, chờ đợi trong nhà xưởng!
Chiếc xe của nhà Mạt Mạt bảo vệ cũng quen biết, không cần phải kiểm tra đã trực tiếp đi vào bên trong.
Trang Triều Dương ấn còi xe hai cái, cửa sổ trên lầu mở ra, chưa được mấy phút đã đi xuống, ngồi vào trong xe: "Cậu út, chúng ta đến nhà xưởng nào."
Trang Triều Dương thuận theo con đường lái xe đi, rất nhanh chóng đã đến nhà xưởng.
Trang Triều Dương mở cốp xe, nước miếng cũng sắp chảy ra ngoài, nuốt miếng nước bọt nói: "Nhìn thôi đã thèm ăn rồi, một lát để dành cho anh một chút."
Mạt Mạt nói: "Được."
Đưa tay ra giúp đỡ bưng vào trong nhà xưởng, bình đựng cũng đã chuẩn bị xong rồi.
Đồ ăn vặt được chia ra thành nhiều loại, có loại cao cấp, có loại bình thường, loại cao cấp được đựng bằng bình, Mạt Mạt trực tiếp sử dụng là được rồi.
Đựng bình rất đơn giản, có máy móc nên rất nhanh chóng đã đựng xong.
Mạt Mạt cố tình làm mặn một chút, có máy móc đựng vào bình, cho dù không có chất bảo quản, để ở nơi mát mẻ cũng có thể bảo quản được nửa tháng. Mat Mat cam lay mot binh, cam thay dac biet hai lòng và tường tận nói: "Nếu như in thêm nhãn hiệu ở trên đó thì nhất định sẽ bán rất chạy."
Trang Triều Dương cười nói: "Động lòng rồi sao?"
Cô đặt lại trong thùng: "Đúng là đã động lòng, đáng tiếc chỗ này của tôi sản xuất hàng đồ ăn vặt khô, chỗ này đã làm tôi đủ sặc rồi, cho dù động lòng cũng không có sức lực."
Cái này là thật nha, hai năm qua, xưởng thức ăn vặt lại mở thêm vài cái, không chỉ là thành phố Z, mấy tỉnh thành gần đây cũng có mấy cái.
Bên này đã chỉ làm xuất khẩu rồi, thị trường trong nước đã chia cho những xưởng khác.
Bận rộn mà, Ngô Ảnh bởi vì xây dựng cũng bận rộn, hai vợ chồng này sinh con ra liền ném cho Trang Triều Lộ.
Mạt Mạt đã chất hết vào trong thùng, Mạt Mạt đã làm rất nhiều, bây giờ vừa bỏ chai vừa đóng thùng, có tám thùng, mỗi thùng mười hai chai, mỗi chai có ba loại hải sản cay.
Mạt Mạt không giữ lại cái đựng đàng hoàng, giữ lại đều là chưa đóng chai.
Mạt Mạt nhìn đống hải sản và đếm ngày tháng: "Hôm nay phải mang đến trạm xe lựa để vận chuyển, đợi mợ đi qua đó thì đúng lúc đến nơi."
"Mợ út, cháu không đi với hai người đâu, ở đây cháu có việc bận."
Mạt Mạt nói: "Cậu mợ tự đi là được rồi." Trang Triêu Dương đã đóng thùng xong xuôi, Mat Mạt thấy đồ ăn liền rất vui, liền nói: "Nếu như cháu thích ăn thì một thời gian nữa mợ sẽ làm nhiều hơn."
Cười nói: "Vậy thì cháu mặt dày rồi, mợ út làm nhiều chút, cháu mang cho mẹ và cha mẹ vợ của cháu một ít."
Mạt Mạt nói: "Được, nhưng mà phải đợi mợ trở về đã."
"Khi nào cũng được, cháu không gấp."
Mạt Mạt nói: "Được."
Mat Mạt và Trang Triêu Dương trực tiếp đến trạm xe lửa, Mạt Mạt là khách quen của công ty vận chuyển, không cần nhiều thủ tục đã trực tiếp niêm phong thùng.
Đợi xong việc vận chuyển, hai vợ chồng ở bên ngoài ăn cơm trưa, sau đó đi dạo phố.
Trang Triều Dương bận rộn, hiếm khi đi dạo phố với Mạt Mạt, hôm nay cũng coi như là chủ động đưa ra yêu cầu, Mạt Mạt cần phải mua sắm cho thật đã.
Mạt Mạt đã mang rất nhiều tiền đó!
Hai vợ chồng dừng chiếc xe ở trước cửa tiệm của Đại Mỹ, hai người đi bộ dạo phố.
Mạt Mạt rất hiếm khi mua quần áo, nhưng có Trang Triều Dương ở đây thì khác, mua, nhất định phải mua nhiều, dù sao cũng có người xách.
Trang Triêu Dương sau khi đi dạo xong hai cửa hàng thì trên người đã treo đầy túi xách, cố tình quay ra đặt đồ vào trong xe, nếu không sẽ không có tay không để xách túi nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận