Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 952. Chất độc 2

Chương 952. Chất độc 2Chương 952. Chất độc 2
Nguy Vĩ và Triệu Phong đi rồi, Mạt Mạt tự về trường học, lúc Mat Mat vê, tiết thứ nhất đã kết thúc, Tự Lị đỡ Mạt Mạt ngồi xuống: "Chị không sao chứ? Em đã nghe nói rồi, em thấy sau này chị nhìn thấy người nhà của Hướng Hoa thì phải tránh đi thật xa."
Mạt Mạt để sách xuống: "Chị rất muốn tránh thật xa, thế nhưng không trốn thoát. Chị không sao, không cần lo lắng, đưa vở ghi chép của em đây cho chị xem chút."
"Được, đều ở đây."
"Cảm ơn!"
Mạt Mạt cố gắng dùng thời gian sau khi học xong để ghi lại bài, buổi trưa học một tiết nữa, Vệ Nghiên đến tìm Mạt Mạt: "Cô không sao chứ?"
Mạt Mạt nói: "Cô cũng nghe nói rồi à?"
"Nghe nói rồi, cô chờ tôi, tôi đi mua cơm, chúng ta ăn ở đây, tôi sẽ về rất nhanh."
"Được, đúng lúc tôi ghi lại bài, làm phiền cô rồi."
"Khách khí cái gì, tôi sẽ về nhanh thôi."
"Ừm."
Đám Từ Lị thấy không cần bọn họ mang cơm, mấy người đi ăn cơm, trong phòng học còn có những bạn học khác ở, đây là đang sắp xếp bài ghi chép tiết này. Rất nhanh Vệ Nghiên đã quay trở lại, mua hai hộp cơm, Mạt Mạt nhận lấy hộp cơm: "Cô đi ra ngoài trường hả?"
Vệ Nghiên nói: "Đúng vậy, chuyện của Ngô Giai Giai xuất hiện, rất nhiều bạn học không muốn ăn cơm Ở ngoài trường nữa, tôi mượn xe đạp, vừa đi vừa về nhanh hơn chút."
Mạt Mạt lấy bình nước ra: "Hôm nay quả thực rất ít người đi ra ngoài trường."
Vệ Nghiên nói: "Nào chỉ là ít, không còn mấy người đi ra đâu, Ngô Giai Giai chạy đến trường học, nhưng lại khiến cho mấy người bán hàng rong ngoài trường bị lọt hố, lúc tôi đi qua, còn có thể nghe thấy người mắng chửi nữa."
Mạt Mạt mở hộp cơm ra: "Như vậy cũng rất tốt, chuyện của Ngô Giai Giai khiến cho đám lái buôn bị cảnh cáo một lần, về sau dùng thịt và rau đều sẽ chọn lựa kỹ càng một chút."
Vệ Nghiên suy nghĩ một chút nói: "Cô nói đúng, quả thực là chuyện tốt, tránh cho sau này vì để kiếm được nhiều tiền hơn mà dùng thịt với rau không tốt, sớm cảnh giác thì tốt hơn."
Mạt Mạt: "Thật ra tôi cảm thấy, phải làm kiểm tra, tôi nghĩ hiện tại không chỉ là một mình Ngô Giai Giai làm như vậy, nhất định còn có những người khác nữa."
Vệ Nghiên thấp giọng: "Chu Dịch đã đề cập đến với tôi, nói là đã có đề án rồi, chuyện của Ngô Giai Giai lần này thật sự nghiêm trọng, đã chết người, còn có người năm viện, nhất định sẽ được coi trọng, tôi đoán là, sẽ nhanh kiểm tra thôi."
Mạt Mạt: "Có kiểm tra rồi, chúng ta ăn cũng yên tâm hơn chút."
Mat Mạt đã chịu đủ dầu mỡ cống ngầm ở đời sau, các loại chất phụ gia, người làm giả vô cùng lợi hại, cái gì cũng có thể làm giả, trong cơ thể người đều là chất độc hại.
Ở niên đại này nếu như mình không tắm rửa một thời gian dài, xác định là sẽ có rận đến tìm, nhưng trong tương lai, con người đã vấp phải thuốc trừ sâu hoá học rồi, người có bẩn vô cùng, nửa tháng không tắm rửa, cũng sẽ không có rận phát sinh.
Vệ Nghiên nói: "Cũng không biết, người ở trong bệnh viện ra sao rồi?"
Mạt Mạt: "Bàng Linh chắc đã đi xem rồi, chờ cô ấy trở lại là biết."
Mạt Mạt vừa nhắc đến Bàng Linh, cô ấy đã mang theo bánh bao đi vào lớp học: "Ha ha, cháu biết là mợ út có cơm trưa, cho nên cháu không mua cho mợ."”
Mạt Mạt hỏi: "Tình hình thế nào?"
Bàng Linh ngồi xuống nói: "Cháu đến bệnh viện nhìn qua rồi, sức đê kháng của cụ già yếu nên đưa đến bệnh viện đã chết, ngoài ra hơn 20 người trưởng thành thì có hai người cấp cứu nghiêm trọng, còn lại ăn ít, không có chuyện gì lớn, ở lại bệnh viện nằm để theo dõi."
Mạt Mạt: "Hơn 20 người cơ à?”" Bàng Linh đáp: "Vâng, hơn 20 người, sự việc đã quyết định là nghiêm trọng, bên trên rất coi trọng vụ này."
Vệ Nghiên hít sâu một hơi: "Đây là chất độc gì mà có thể đầu độc được nhiều người như vậy?"
Bàng Linh nuốt bánh bao xuống, uống một ngụm nước nói: "Trong cơ thể của con chó có một bộ phận không ăn đã tìm được, xét nghiệm xong, là một loại cỏ độc, chó ăn phải cỏ độc rồi chết, độc tố rất lợi hại, cho nên mới có nhiều người trúng độc như vậy."
Mạt Mạt: "Cỏ độc á? Nhưng ở đây là thành phố mài”
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận