Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 961. Động Não 1

Chương 961. Động Não 1Chương 961. Động Não 1
Mạt Mạt khó thở, thằng ranh Tùng Nhân này, từ nhỏ hễ mà làm sai gì là lập tức nhận sai, hoàn toàn không giống con nhà khác, gân cổ lên cãi, có chết cũng không nhận.
Mạt Mạt còn hỏi Tùng Nhân tại sao nhận lỗi sai nhanh như vậy, Tùng Nhân nói,"Cha đã từng nói rồi, biết sai để sửa là đứa bé ngoan, còn nói thành thật mới được khoan hồng, con cũng không thể lấy da thịt của mình ra đùa được!"
Mạt Mat cạn lời "Cha con cũng từng nói, quân nhân là người đàn ông cứng rắn."
Tùng Nhân trực tiếp trả lời mẹ một câu,"Con vẫn là một đứa trẻ con!"
Mat Mạt,..."
Tùng Nhân thấy mẹ ngẩn ngơ, lập tức chạy vào nhà tắm tắm rửa, Mạt Mạt xoa trán, hai đứa con trai, một đứa tinh quái, đầu óc nhanh nhẹn, một đứa nhìn thì trông ngoan ngoãn, nhưng thật ra cũng có vấn đề.
Mạt Mạt ấn huyệt thái dương, cô bỗng nhiên cảm thấy, nuôi hai đứa con trai là đủ rồi, nếu như thêm đứa nữa không phải là con gái mà lại là con trai thì sao! Thế thì trong nhà lại càng loạn sao?
Sau đó Mạt Mạt lại trầm mặc, nếu là con gái thì lại càng lo lắng, tương lai không bảo thủ như bây giờ, vừa nghĩ đến nhỡ may con gái bị sở khanh lừa, tim Mat Mat cũng tan nát rôi, suy nghĩ thêm, vân là thôi vậy, giờ có hai đứa con trai cũng rất tốt.
Tùng Nhân chạy rồi, Mạt Mạt nhìn con trai út,"Những lời mẹ nói An An đều hiểu chưa?"
An An gật đầu,'Mẹ ơi, con hiểu rồi, sau này sẽ không làm như vậy nữa, đem theo đồ quý giá, không chỉ không kết được bạn, mà còn khiến bản thân mình nguy hiểm nữa."
Mạt Mạt không có chút cảm giác thành tựu, con trai thông minh, vừa nói đã hiểu, nhưng lúc gây ra chuyện rắc rối thì bao nhiêu là chuyện.
Chủ nhật Thẩm Triết mời cả nhà ăn cơm, An An đã không sao nữa rồi, Mạt Mạt đưa các con vui vẻ đi ăn cơm khách.
Miêu Niệm chỉ ở một ngày ở chỗ Thẩm Triết, ngày hôm sau là về nhà, đối với Miêu Niệm mà nói, ông ấy thích ở với các con hơn.
Trong nhà Mạt Mạt tuy không rộng rãi, nhưng sống trong căn phòng con trai lớn lên, Miêu Niệm cảm thấy càng vui vẻ hơn.
Miêu Niệm cảm kích Mạt Mạt, nhiều năm như vậy đều là Mạt Mạt một tay chăm sóc Vân Kiến và Vân Bình, Miêu Niệm cũng muốn chăm sóc các con, nói với Mạt Mạt: "Mấy hôm nay giao nhà cho cậu đi, cậu phụ trách nấu cơm."
Ánh mắt của Mạt Mạt vô cùng nghi hoặc, bánh chẻo Miêu Niệm luyện bao nhiêu năm rồi mà vẫn không gói được ra hình ra dạng, nấu cơm có tiến triển đột phá rồi ư? Miêu Niệm,"Yên tâm di cậu đã biết nấu cơm rồi."
Mạt Mạt rất muốn nói, một người mỗi ngày coi viện nghiên cứu là nhà, sao lại có thể có thời gian nấu cơm?
Nhưng mọi người có một trái tim người cha hiền từ, mọi người không nhẫn tâm đả kích,"Được."
Thứ hai đi học, Miêu Niệm muốn đi xem trường các con học tập, cũng đi cùng tới trường luôn, lần đầu tiên Bàng Linh gặp Miêu Niệm, lúc chào hỏi ấp a ấp úng, bối phận của cô hình như lại giảm rồi.
Miêu Niệm không để tâm tới những thứ này,"Đẳng ấy thích gọi thế nào cũng được."
Bàng Linh cười trừ một tiếng,"Dạ."
Miêu Niệm đi dạo trong trường một vòng, rồi sau đó chạy tới chợ rau, buổi tối chuẩn bị biểu diễn tài nghệ.
Buổi trưa, học hành mệt mỏi cả một buổi sáng, tám chuyện lúc ăn cơm trưa để thoải mái đầu óc.
Mạt Mạt vừa mới đến nhà ăn, ở đây phải nói thêm một chút, nhà ăn cải cách rồi, bên ngoài có nhiều sạp đồ ăn, sinh viên đến nhà ăn ăn cơm càng ngày càng ít, đồ ăn trong nhà ăn mỗi ngày đều thừa lại rất nhiều, cuối cùng bị ép buộc phải cải cách.
Hiện tại vẫn chưa có bao thầu, nhưng cũng đã suy nghĩ kĩ càng, món thịt trong nhà ăn trở nên nhiều hơn, món ăn cũng đa dạng hơn.
Đầu bếp trong nhà ăn đầu là đầu bếp có tuổi, tay nghề tốt hơn bên ngoài rất nhiều, đồ ăn trong nhà ăn ngon lên, mọi người không chỉ đi ra ngoài ăn cơm nữa, mỗi ngày sẽ có một buổi ăn cơm ở nhà ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận