Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 736. Trọng Điểm 2

Chương 736. Trọng Điểm 2Chương 736. Trọng Điểm 2
Điều này quả thực Mạt Mạt không biết, Tôn Nhụy thấy Mat Mạt chịu nghe, tiếp tục nói,'Ông ta vốn muốn để tôi liên hôn, cho ông ta tranh thủ chút thời gian, nhưng chẳng ngờ, bên ông ta còn chưa có làm gì, tìm được Bàng Linh, ông ta vội vàng nhận lại Bàng Linh, ông ta không muốn nghỉ hưu."
Tôn Nhụy nói hết một mạch, đợi động thái của Mạt Mạt, Tôn Nhụy thấy Mạt Mạt không hề có phản ứng quá mạnh, cắn răng, nói ra tin tức quan trọng,"Phạm Đại Bằng từ lâu đã biết Bàng Linh không chết, năm đó điều tra được Bàng Linh cứu người, nhưng ông ta biết Bàng Linh không xinh bằng tôi nên không tìm Bàng Linh về."
Mạt Mạt ngẩn ra, còn có chuyện này?
Tôn Nhụy sợ Mat Mat không tin, vội nói,"Lời tôi nói đều là thật, nếu như có một câu nói dối, cả đời này tôi sẽ nghèo khổ."
Mạt Mạt không tin thề thốt, từ những động tác nhỏ của Tôn Nhụy mà phân biệt lời nói của cô ta, Tôn Nhụy nói thật.
Mạt Mạt nghe thấy lời Mạt Mạt, lại có thêm hiểu biết mới về Phạm Đại Bằng, máu lạnh vô tình chính là Phạm Đại Bằng.
Tôn Nhụy thấy Mạt Mạt chịu nghe, thở dài một hơi, Mat Mạt bỏ cái gối trong lòng ra,"Cô nói với tôi những điều này, cô không muốn Bàng Linh về nhà chứ gì!" Tôn Nhụy đương nhiên không muốn, Bàng Linh không về, suy nghĩ của Phạm Đại Bằng đều hướng về cô ta, cho dù là liên hôn, cũng tìm cho cô ta một người tốt, nhưng Bàng Linh trở về, cô ta sợ rằng không chỉ địa vị cũng chẳng giữ được.
Mat Mạt luôn để ý Tôn Nhụy,'Cô rất sợ Bàng Linh? Tôn Nhụy, tôi rất muốn biết, năm đó xảy ra lũ lụt rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Ánh mắt Tôn Nhụy trốn tránh/'Có thể xảy ra chuyện øì? Có lũ lụt chút sao."
Tôn Nhụy rất sợ Liên Mạt Mạt, Liên Mạt Mạt rất biết phân tích con người, mỗi lần đối diện với Liên Mạt Mạt, cô ta đều phải cẩn thận, dù sao thì những điều cần nói cô ta đã nói rồi, Liên Mạt Mạt nhất định sẽ nói cho Bàng Linh, Tôn Nhụy không cần Mạt Mạt tiễn khách, tự mình mở cửa về.
Mạt Mạt đi ra ban công, Tôn Nhụy chạy chậm, rất nhanh đã biến mất. Mạt Mạt nhìn phía xa, năm đó Bàng Linh rơi từ trên cây xuống dòng nước lũ, nhất định có liên quan đến Tôn Nhụy.
Nhà họ Phạm tìm được con gái ruột, tin tức này như có cánh, truyền khắp đại viện, chị dâu Tào còn cố tình nghe ngóng từ chỗ Mạt Mạt.
Mạt Mạt cảm thấy Phạm Đại Bằng lợi hại, còn chưa đi tìm Bàng Linh, mà đã làm bung bét hết chuyện này, đưa lời ông ta muốn người khác biết truyền khắp đại viện, đợi sau khi nhận Bàng Linh, cho dù nhà họ Bàng nghe ngóng như thế nào, thì nghe ngóng được đều là lời của ông ta. Có lúc, một người nói thì rất khó thể người ta tin, nhưng nhiều người nói, lại còn cùng một phiên bản, cho dù là giả, cũng thành thật.
Phạm Đại Bằng tiếp tục làm trò, diễn kịch trước mặt mọi người, Mạt Mạt nhìn thấy một lần, Mạt Mạt cảm thấy nếu như Phạm Đại Bằng đi đóng phim, nhận các giải ảnh đế có mà mềm cả tay.
Phạm Đại Bằng tưởng rằng đã chuẩn bị hòm hòm rồi mới đưa Hạ Ngôn đi nhận con gái.
Mạt Mạt biết được cũng đã là hai ngày hôm sau, Phạm Đại Bằng mặt mũi lem luốc trở về, về còn thể hiện ta vẻ tôi thấu hiểu, tôi biết mà.
Bàng Linh không hổ là làm công an,"Mạt Mạt, có phải cô biết từ đầu không?"
Mạt Mạt thừa nhận nói,"Từng suy đoán, nhưng đây là chuyện của cô, cô không khôi phục kí ức, tôi nói với tôi thì không khách quan, chuyện này phải để cô tự mình giải quyết."
Bàng Linh khôi phục lại dáng vẻ công an,'"Cảm ơn cô, có thể kể cho tôi vê nhà họ Phạm không? Tất cả những điều cô biết."
Phạm Đại Bằng cũng đã đến tìm rồi, Mạt Mạt cũng chẳng có gì phải giấu cả, kể ra hết những gì mình biết.
Bàng Linh nghe thấy nhà họ Phạm biết cô ấy không chết, không hề đi tìm mình, cực kì thất vọng, chẳng trách đối diện với câu hỏi sắc bén của cô ấy chỉ biết trốn tránh, đúng là bà nội và các bác nói đúng rồi, nhà họ Phạm nhìn trúng những chỗ tốt do cô ay đem tới.
Tuy Bàng Linh đau lòng nhưng vẫn tóm được trọng điểm,"Tôi ở trên cây đang yên đang lành sao lại rơi xuống dòng nước lũ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận