Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 101. Chú út đến rồi! 1

Chương 101. Chú út đến rồi! 1Chương 101. Chú út đến rồi! 1
Một bữa cơm này phải mất hai tiếng rưỡi mới ăn xong, mấy người đàn ông và phụ nữ đều uống không ít. Đã lâu lắm rồi Điền Tình không được tụ tập với mấy người Thẩm Viên nên uống cũng khá nhiều.
Liên Thanh Bách thì càng không cần phải nói, đây là đối tượng trọng điểm bị chuốc rượu. Mãi cho đến khi khách khứa đi về hết thì anh ấy mới trở về phòng, đặt mình xuống là ngủ luôn.
Triệu Tuệ chủ động ở lại chăm sóc cho anh ấy. Ở thời đại này, đính hôn cũng đã là con dâu, là ván đã đóng thuyền, cũng không có gì phải kiêng dè nữa hết.
Điền Tình uống rượu nên mặt đỏ bừng: "Con gái, đợi mẹ tỉnh rượu rồi dậy dọn đẹp với con."
Mạt Mạt đỡ Điền Tình trở về phòng nằm: "Không cần đâu mẹ, cũng không có nhiều việc lắm đâu, để con làm là được rồi."
Mạt Mạt đắp chăn xong quay lại nhìn, mẹ đã ngủ thiếp đi rồi.
Cô đóng cửa lại rồi trở lại phòng khách, Triệu Tuệ đang cùng bà nội thu dọn bát đũa.
Mạt Mạt vội vàng ngăn lại: "Hai người để xuống đi, để cháu dọn là được rồi."
Triệu Tuệ cười: "Cậu đã bận rộn suốt cả buổi sáng rồi, cậu mới là người nên đi nghỉ nhất đấy."
Bà nội Liên đau lòng cháu gái: "Tiểu Tuệ nói rất đúng, nghe lời bà nội đi, cháu vào phòng nghỉ cho khỏe đã."
Quả thật Mạt Mạt cũng hơi mệt mỏi: "Được rồi, vậy thì cháu vào phòng nằm nghỉ một lúc, bà nội và chị dâu vất vả rồi."
Cha mẹ Triệu Tuệ về đến nhà, hai người nằm trên giường nghỉ ngơi, cha Triệu cảm khái: "Con gái Liên Quốc Trung thật sự vô cùng chu đáo đấy."
Mẹ Triệu không hiểu: "Anh nói vậy là sao?"
"Em thấy đồ ăn hôm nay có vấn đề gì không?"
Mẹ Triệu ngẫm nghĩ lại: "So với bữa ăn lần trước thì kém hơn rất nhiều."
"Đúng rồi, em thử so sánh với hai món ăn mà Tiểu Tuệ nấu xem."
Mẹ Triệu lập tức hiểu ra: "Cũng không chênh lệch nhiều lắm, như vậy là cô bé Mạt Mạt kia đang chiếu theo tay nghề nấu ăn của con gái chúng ta."
Cha Triệu cười: "Đúng là như vậy đấy. Nếu không thì hôm nay có nhiều người đến như vậy, nếu như con gái chúng ta nấu quá kém thì không phải là nhà chúng ta bị mất mặt đấy sao?"
"Cũng đúng thật, cô bé này thật sự suy nghĩ rất cẩn thận."
"Cũng là con gái của chúng ta có phúc, có phúc."
Mẹ Triệu gật đầu, đang còn muốn nói chuyện, vừa nhìn sang đã thấy ông chồng nhà mình ngủ thiếp đi rồi. Triệu Tuệ thu dọn sạch sẽ rôi mới rời đi, Mat Mat vừa tiễn người ra ngoài thì sau lưng cô lại vang lên tiếng cửa, cô tưởng là Triệu Tuệ quay lại, nhưng hóa ra người đến lại là Liên Ái Quốc.
Liên Ái Quốc xoa xoa tay: "Mạt Mạt đấy à, chú đến để đón ông bà nội cháu về nhà."
Mạt Mạt nhìn thoáng qua phía sau, xe bò đã tới trước cửa rồi, cô liền dịch người sang một bên: "Chú út vào nhà đi! Cháu gọi cha cháu dậy."
Liên Ái Quốc vội vàng xua tay: "Nhất định là cha cháu đã uống quá nhiều rồi, cứ để cho anh ấy ngủ, để chú đi gọi ông bà cháu là được rồi."
Thực ra từ sáng nay ông ta đã đến, cũng định đến tham gia tiệc đính hôn, nhưng đi tới cửa rồi thì lại không đám đi vào, vừa nghĩ đến anh cả thì hai chân của ông ta liền run rẩy.
Ông ta ngồi xổm ở đầu đường nhưng trong lòng vẫn không yên tâm. Anh cả không phải là người dễ dàng từ bỏ ý đồ, lúc này cha vẫn đang ở trong nhà anh cả, ông ta thật sự sợ rằng anh cả sẽ thừa dịp cha ông ở bên cạnh ông ta mà ra tay. Nghĩ tới nghĩ lui vẫn thấy đón cha về nhà là ổn thỏa nhất.
Mạt Mạt không nói gì, đây là muốn tránh cha đón ông nội đi à?
Bà nội Liên nhìn thấy đứa con trai út: "Tại sao con lại tới day??"
Liên Ái Quốc đỡ bà nội Liên: "Mẹ ơi, con đến đón cha mẹ về nhà." Bà nội Liên có chút luyến tiếc, bà muốn ở nhà con trai cả thêm vài ngày nữa, vậy nên trên mặt có chút khó xử.
Liên Kiến Thiết không uống nhiều rượu lắm, nghe được tiếng động liền mang giày đi ra, nói với Mạt Mạt: "Cháu giúp bà nội cháu thu dọn đi, ông bà sẽ trở về nhà."
Mạt Mạt đứng bên cạnh ông nội và chú út nhìn một vòng, cô hiểu rồi, hai người này đều đang đề phòng cha cô, sợ rằng cha sẽ lén xuống tay với chú út
Tuy rằng Mạt Mạt thừa nhận, nhất định cha cô sẽ xuống tay, nhưng nếu ông nội đi cùng với chú út thì cha sẽ không thể xuống tay được.
"Ông nội, khó khăn lắm ông mới tới đây được một chuyến, ở thêm vài ngày nữa đi al"
Bạn cần đăng nhập để bình luận