Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1247. Cảnh cáo 1

Chương 1247. Cảnh cáo 1Chương 1247. Cảnh cáo 1
Cảnh cáo 1
Trang Triêu Dương đứng dậy nhận điện thoại, sau đó đưa cho vợ: “Tìm em.”
Mạt Mạt hơi nghi ngờ, đoán rằng là chuyện của công ty: "Alo."
Tiếng cậu chiến sĩ trẻ vang lên: "Chị dâu, ở cửa có một đồng chí tên là Từ Ly, cô ấy nói là bạn học của chị, chúng tôi gọi để xác nhận."
Mạt Mạt kích động, Từ Ly đến thành phố Z đã mấy ngày rồi, Mạt Mạt thì bận rộn không có thời gian qua đó gặp cô ấy. Từ Ly lại muốn tạo bất ngờ cho Mạt Mạt nên cũng không vội vàng tới đây. Cô còn đang đoán có thể là Từ Ly sẽ chọn ngày chủ nhật, hóa ra cô đoán đúng rồi.
Mạt Mạt: "Là bạn học của tôi."
"Được, chị dâu. Vậy em cúp máy trước."
"Được."
Mạt Mạt cúp điện thoại, cũng không đợi quá lâu đã thấy cậu chiến sĩ trẻ dẫn Từ Ly tới. Trong tay Từ Ly xách hai cái túi, cười tửm tim đưa cho Mat Mạt: "Mat Mat tôi đến thành phố Z rồi này, bất ngờ chưa?”
Mạt Mạt nhận quà, cười tủm tỉm: "Tôi định nói là, tôi biết cô đang ở đây từ lâu rồi."
Từ Ly: "Sao cô biết?" Mat Mat kéo Từ Ly ngôi xuống: "Tôi đang lo sao chưa thấy cô tới nên gọi điện cho cha cô, cha cô nói cho tôi."
Từ Ly bĩu môi: "Cha tôi à, cha tôi nói cho cô làm gì chứ!"
Mat Mạt: "Chắc là đột nhiên quên mất, cô sao rồi, đã nhận việc xong chưa?”
Từ Ly cũng không nói chuyện tạo bất ngờ nữa, vui vẻ gật đầu: "Xong rồi, Mạt Mạt, cô đoán xem lương của tôi bao nhiêu?"
Mat Mat đưa tay ra: "Năm mươi à?"
Từ Ly cười toe toét: "Sai rồi, đâu ít thế, sáu mươi đấy. Tôi thật không nghĩ mức lương lại cao như vậy, cha tôi đi làm nhiều năm rồi mà lương mỗi tháng mới chín mươi lăm, tôi vừa mới bắt đầu đi làm đã gần bằng ông ấy rồi."
Mạt Mạt thật không ngờ lương cao như vậy, sau đó lại nghĩ lại, trước sau đã có mấy đợt tăng lương rồi, cũng nên tăng lên sáu mươi, vậy nên cũng không kinh ngạc nữa.
Mạt Mạt cười: "Nhìn cô vui mừng chưa kìa, bây giờ cô sống ở đâu?"
Từ Ly: "Ở ký túc xá, hai người một phòng, hoàn cảnh cũng tốt lắm. Trước đó tôi vẫn còn lo lắng nhưng bây giờ đã thích nơi này rồi."
Mạt Mạt vẫn luôn yên tâm với Từ Lỳ, khả năng thích nghi của Từ Ly rất mạnh, nhìn Từ Ly rất có tỉnh thần là biết cuộc sống mấy ngày nay của cô ấy rất tốt rôi.
Mạt Mạt: "Cô thích là tốt rồi, sau này cứ cuối tuần thì đến chơi với tôi nhé."
Từ Ly gật đầu: "Tôi biết rồi, hôm nay tôi tới thăm cô thôi, tôi vê trước đây."
Mạt Mạt nhìn đồng hồ, lúc này mới chưa tới nửa giờ: "Cô về gấp vậy làm gì? Thế nào cũng phải ở lại ăn tối đã chứ."
Từ Ly lắc đầu: "Tôi có hẹn với đồng nghiệp rồi, vừa mới tới không thể lỡ hẹn được."
Mạt Mạt nghe xong: "Vậy thì tôi không giữ cô nữa, chờ khi nào cô có thời gian thì lại tới."
Từ Ly gật đầu: "Được."
Mạt Mạt tiễn Từ Ly ra khỏi cửa, nhìn thấy Từ Ly lên xe buýt mới về nhà.
Mạt Mạt vừa xoay người liền nghe thấy phía sau có người gọi cô, quay đầu lại nhìn thì ra là Diệp Phàm. Hôm nay Diệp Phàm không lái xe, Diệp Phàm chạy tới: "Từ xa chị nhìn thấy em, tưởng là nhìn lầm rồi, hóa ra là em thật."
Mạt Mạt đánh giá Diệp Phàm, Diệp Phàm mặc âu phục, có vẻ đang đi làm. Nói thật, Diệp Phàm vì sự nghiệp mà thật sự rất cố gắng: "Chị dâu đi làm à?"
Diệp Phàm cười: "Đúng vậy, số chị vất vả mà."
Diệp Phàm nói xong dừng một chút rồi hỏi thẳng: "Chị nghe nói, em trai anh đã chuẩn bị xong nhà máy thực phẩm rồi à?" Mat Mat híp mắt: "Tin tức của chị dâu cũng nhanh nhạy thật đấy."
Diệp Phàm: "Chị cũng làm trong ngành thực phẩm nên biết cũng là bình thường mà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận