Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 744. Chuyên ngành 2

Chương 744. Chuyên ngành 2Chương 744. Chuyên ngành 2
Chuyên ngành 2
Mạt Mạt nhìn thoáng qua thời gian, cũng sắp đến tháng mười một rồi. Vân Kiến thấy chị đến liền nhường chỗ.
Mạt Mạt lấy ra mấy bài thi đã chuẩn bị sẵn: "Thời gian còn lại rất gấp, chị đưa cho em mấy bộ đề, em có thể hiểu được bao nhiêu thì làm đến bấy nhiêu. Về phần môn ngữ văn và tư tưởng thì tự mình xem rồi làm."
Tào Cảnh Dật không cợt nhả nữa: "Em biết rồi."
Tào Cảnh Dật cũng không muốn bị so sánh với Vân Kiến nữa. Trước kia cậu ta chỉ cho rằng Vân Kiến đánh nhau không tệ, trong khoảng thời gian này tiếp xúc với nhau thì cậu ta mới phát hiện ra mình và Vân Kiến kém nhau quá nhiều. Sức học của Vân Kiến vững vàng để vào được đại học tốt nhất, mà cậu ta ngay cả ngưỡng cửa đại học cũng không nhất định có thể chạm vào.
Tháng mười một, tiến vào mùa đông, nhiệt độ năm nay thấp hơn năm ngoái, bên ngoài còn có tuyết rơi. Mặc dù bên ngoài rất lạnh nhưng không có gì ngăn cản được sự nhiệt tình học tập của các thí sinh.
Bàng Linh: "Tôi vẫn muốn tới chơi với cô mà anh tôi không cho tôi nghỉ. Đợt kiểm tra lần này kết quả không tệ nên anh ấy mới cho tôi nghỉ nửa ngày đấy."
"Nghe cô nói như vậy là cô đã chuẩn bị xong hết rôi à?"
Bàng Linh nói: "Ha ha, hồi trước sức học của tôi cũng tốt mà, với cả nhà chúng tôi nhận được tin tức cũng sớm nữa, anh tôi vẫn luôn bắt tôi học thêm, đã chuẩn bị kỹ càng rồi."
Người nhà họ Bàng đều là trí thức cao cấp, sinh viên đại học có đầy trong nhà, Mạt Mạt không quá lo lắng cho Bàng Linh: "Cô đã nghĩ ra sẽ thi chuyên ngành nào chưa?”
Mạt Mạt vừa hỏi đến, Bàng Linh liền kích động: "Nghĩ kỹ rồi, cũng giống như cô vậy, đại học Thủ đô, học chuyên ngành luật, tôi muốn làm kiểm soát viên."
Mat Mạt: "Cô không định làm công an nữa à?"
Bàng Linh gật đầu: "Phụ nữ vẫn không thể so sánh được với đàn ông. Tôi không qua huấn luyện chuyên nghiệp là không thể tiến thêm được nữa, đến tuổi rồi là phải chuyển ra làm hậu cần thôi, mà tôi lại không thích như thế. Tôi nghĩ chuyển qua làm kiểm soát viên cũng tốt, đúng rồi, còn cô thì sao?"
Mạt Mạt cười: "Trùng hợp thật, tôi cũng định học chuyên ngành luật đấy."
Mạt Mạt rất thích chuyên ngành luật học, kiếp trước cô đã ao ước được học luật rồi, rốt cục thì đời này cũng có cơ hội, đương nhiên cô sẽ lựa chọn thứ mình thích.
Bàng Linh vui mừng: "Thật tốt quá, nếu cả hai chúng ta thi đậu thì chúng ta chính là bạn học rồi." Mat Mạt cười: "Đúng thể."
Bàng Linh nhìn Vân Kiến: "Vân Kiến thì sao? Cậu thi chuyên ngành gì?”
Mạt Mạt cười: "Chuyên ngành Toán học."
Bàng Linh gật đầu: "Quả thật rất thích hợp với cậu ấy."
Vân Kiến và Miêu Niệm sau khi thương lượng đã quyết định xong, số chuyên ngành ở trong nước ít hơn ở nước ngoài một chút, cuối cùng hai cha con cùng chọn chuyên ngành toán học. Học toán tốt rồi thì sau này học thứ khác cũng dễ hơn.
Thằng nhóc Vân Kiến này là người muốn làm chuyên gia, có chí lớn.
Bàng Linh được nghỉ xả hơi một ngày rồi ngày hôm sau lại quay về với quá trình học tập khẩn trương, kể từ khi biết Mạt Mạt cũng thi vào trường đại học Thủ đô thì Bàng Linh càng để tâm đến học tập hơn nữa.
Thời gian trôi qua rất nhanh, đảo mắt đã đến ngày thi đại học, Trang Triều Dương cố ý xin nghỉ phép trở về, nhà anh có hai người chuẩn bị thi đại học.
Việc nấu cơm Trang Triều Dương cũng không cần Mat Mạt nhúng tay vào, anh tự nấu, làm ra rất nhiều món ăn ngon. Đến ngày thi đại học, Trang Triều Dương dậy từ sớm: "Em đã mang bút chưa? Có mang giấy trắng chưa?"
Mạt Mạt mở túi đựng bút ra: "Em đã mang theo hết rôi, anh xem, đêu ở trong này đây. Đông chí Triều Dương à, anh đừng căng thẳng như vậy! Thả lỏng chút nào!"
Trang Triều Dương nhíu mày: "Anh nói cho hai người biết, hai người sắp thi đại học làm anh căng thẳng lắm, hai ngày nay cũng ngủ chẳng ngon."
Vân Kiến cười: "Anh rể, anh yên tâm đi, em với chị nắm chắc mà."
Mạt Mạt tiếp lời: "Cứ chờ bọn em thắng lợi trở về đi"
Bạn cần đăng nhập để bình luận