Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 802. Chuyện 2

Chương 802. Chuyện 2Chương 802. Chuyện 2
Mạt Mạt cười: "Độ tuổi ở lớp Tiểu Vũ đều nhỏ hơn chút, dĩ nhiên là thích chơi rồi, trường học của chúng em, đại đa số đều đã lập gia đình, không có tâm tư chơi đùa."
"Hoá ra là như vậy, đúng rồi, ban nãy chị dâu Lý nói đến Phạm Đông rồi."
"Phạm Đông?”
"Đúng, chính là Phạm Đông, Phạm Đông ở đại viện nổi tiếng rồi, mặc dù không có việc làm, nhưng tự mình làm chút buôn bán nhỏ, làm ăn rất phát đạt, trong nhà đã có TV rồi, đây chính là phần độc nhất của đại viện. Chị nghe xong, thấy chị dâu Lý rất ngưỡng mỘ."
Mạt Mạt nói: "Phạm Đông đi theo Hướng Hoa, trong khoảng thời gian này vẫn luôn đầu cơ trục lợi."
Trang Triều Lộ: "Lá gan của bọn họ lớn thật đấy."
Mạt Mạt gật đầu: "Quả thật là lớn gan."
"Xem ra Phạm Đông kiếm được không ít, Hạ Ngôn nhìn thấy chị còn cố ý khoe khoang đồng hồ trên tay nữa, ấu trĩ."
Mạt Mạt bật cười, Hạ Ngôn vẫn luôn ăn quả đắng trước mặt chị cả, lâu dần đương nhiên là muốn tìm lại mặt mũi.
Mạt Mạt nói chuyện với Trang Triều Lộ một lúc rồi về nhà. Ngày nghỉ thứ hai, An An lại đi cùng với Hướng Húc Đông rồi, tuần trước Mạt Mạt đã đến thăm Hướng Húc Đông, có thể là do có An An làm bạn, nên thân thể của Hướng Húc Đông ngược lại đã khá hơn nhiều, sắc mặt hồng nhuận lên nhiều.
Tùng Nhân đi chơi, Vân Kiến dẫn Vân Bình đến thư viện, Mạt Mạt ở nhà một mình loay hoay mấy cái bồn hoa, buổi chiều đọc sách một lúc, tuần này, Trang Triều Dương không về.
Thứ hai đi học lại, cuối cùng Mạt Mạt đã nhìn thấy đồng hồ điện tử trong truyền thuyết, cấu tạo rất đơn giản, tiền Từ Lị để dành 3 tháng, đều đã mua đồng hồ điện tử.
Mạt Mạt cầm lấy xem một chút, chế tạo rất đơn giản, sản xuất số lượng lớn: "Cậu mua bao nhiêu tiền đấy?"
Từ Lị duỗi ba ngón tay ra: "30 đồng đó."
Bàng Linh cầm lấy đồng hồ điện tử: "Đồ phá của, tôi nói cậu chứ, cậu đang tiết kiệm mấy chục đồng để mua một cái như vậy! 30 đồng để mua nó?"
Từ Lị lấy lại đồng hồ điện tử: "Cậu đừng nói nữa, còn nói nữa là tôi sẽ hối hận mất, tôi cũng đang xót hết cả ruột đây. Thật ra tôi cũng rất hối hận, lúc mua đã bị ánh sáng giá rẻ làm mờ mắt, quên mất tính thực dụng."
Ở niên đại này, đồng hồ điện tử rất được ưa thích, bời vì giá thấp, lúc mới bắt đầu lưu hành còn rất thời thượng, nhưng qua niềm vui sướng, người trưởng thành không còn thích đồng hồ điện tử như vậy nữa, ngược lại chỉ còn vài đứa trẻ yêu thích.
Từ Lị nghĩ rồi, cô ấy đeo một thời gian, chờ một thời gian nữa rồi đưa cho em trai đeo, cô ấy cũng không đau lòng, nghĩ như vậy, trong lòng dễ chịu hơn nhiều.
Buổi trưa lúc ăn cơm, Mạt Mạt phát hiện, người mua đồng hồ điện tử không ít, nhưng trên mặt cũng biểu hiện sự hối hận không ít, đồng hồ điện tử dễ hỏng, không chú ý một chút thôi là 30 đồng mất rồi.
Bàng Linh thấp giọng nói bên tai Mạt Mạt: "Mợ út, chuyện này sẽ không phải lại là Hướng Hoa làm chứ?"
Mạt Mạt gật đầu khẳng định: "Anh ta thường xuyên tới phương Nam lấy hàng, ở đó có cái gì mới lạ, anh ta là người đầu tiên biết, nhất định là anh ta."
Trọng sinh ở niên đại này, có thể buôn bán đều muốn buôn bán, niên đại hoàng kim mà, chỉ cần chịu bỏ công sức ra, không lo không kiếm được tiền.
Mạt Mạt lại nhìn về phía Nguy Vĩ, anh ta và Triệu Phong cũng đang ở căn tin 1, thủ phủ chính là thủ phủ, trong thời gian ngắn như vậy, đã thành học trò mà giáo sư Lý hài lòng, Mạt Mạt đến nhà giáo sư Lý mấy lần, đều có thể nhìn thấy Nguy Vĩ ở đó.
Chuyện làm cho Mạt Mạt bội phục nhất đó là Nguy Vĩ có dã tâm, nhưng anh ta có thể chế trụ được dã tâm, không bị Hướng Hoa ảnh hưởng, mỗi ngày deu chăm chú học tập.
Mấy lần Hướng Hoa đều mang theo thành ý muốn lôi kéo đám Nguy Vĩ nhập bọn, Nguy Vĩ đều từ chối, nói răng anh ta đến để học tập.
Hướng Hoa không tin, Mạt Mạt tin, cô đã nghe giáo sư Lý nói qua về Nguy Vĩ, anh ta biết mình thiếu sót, vẫn luôn đang nỗ lực bổ sung vào những chỗ thiếu sót của mình.
May người Mạt Mat đi ra ngoài rửa hộp cơm, đụng phải Hạ Ngôn, bà ta mang theo hai cái túi, đây là tới tìm Bàng Linh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận