Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 253. Liên Mat Mat phải đánh chết chuột 1

Chương 253. Liên Mat Mat phải đánh chết chuột 1Chương 253. Liên Mat Mat phải đánh chết chuột 1
Liên Mạt Mạt phải đánh chết chuột 1
Trang Triều Dương nở nụ cười: "Cũng hợp ý anh."
Mat Mạt: "...
Có phải cô không cẩn thận đào ra một mặt hắc ám của Trang Triều Dương không?
Mạt Mạt còn muốn nói chuyện, Trang Triều Dương liền khoát tay ra hiệu im lặng. Mạt Mạt căng thẳng, có bước chân đi nhẹ như thế, ngoại trừ cha cô ra thì không còn ai khác cả. Cô liên khoát tay ra hiệu Trang Triều Dương đi nhanh lên.
Trang Triều Dương lại lấy ra một cái hộp khác, đặt vào trong tay Mạt Mạt. Thừa dịp lúc Mạt Mạt còn đang căng thẳng, anh hôn Mạt Mạt một cái, lúc Mạt Mạt còn trừng mắt nhìn còn tranh thủ liếm môi Mạt Mạt, lúc này mới mãn nguyện trèo tường rời đi, động tác vô cùng thành thạo lưu loát.
Mạt Mạt sờ môi mình, được lắm Trang Triều Dương, lại ăn đậu hũ của cô rồi.
Mạt Mạt cảm giác cha đã tới cửa, cẩn thận từng li từng tí đóng cửa sổ lại, cất cái hộp trong tay vào trong không gian. Tắt đèn pin, rón rén quay đầu trở vê trên giường.
Liên Quốc Trung cau mày, vừa rồi rõ ràng ông ấy nghe được tiếng động, tại sao bây giờ không còn nghe thấy gì? Ông không nhìn rõ thì trong lòng không yên, thăng nhóc Trang Trieu Dương kia không phải là người dễ dàng an phận.
"Con gái, còn còn thức không?”
Mạt Mạt rất muốn giả vờ ngủ, nhưng lại quá giả, vừa nhìn đã biết có gì đó mờ ám: "Con chưa ngủ, cha, có chuyện gì à?”
"Vừa rồi cha có nghe thấy tiếng động, tưởng là con bị gì đó, con không sao chứ?"
"Con không bị gì hết, lúc nấy con tìm đồ thôi."
Liên Quốc Trung dỏng tai lên nghe, xác nhận trong phòng ngủ không có gì khác thường, lúc này mới yên tâm: "Được rồi, con đi ngủ sớm đi, ngày mai còn phải đi làm đấy."
"Dạ."
Mạt Mạt nghe tiếng bước chân, xác nhận cha đã rời đi mới một lần nữa bật đèn pin lên, lấy ra cái hộp mà Trang Triều Dương đã đưa cho cô. Cái hộp không lớn, dài mười centimet, rộng năm centimet, Mạt Mạt thử lắc lắc, trong lòng đã đoán được đây là cái gì, vừa mở ra, quả nhiên bên trong là tiền.
Một xấp tiền, Mạt Mạt đếm thử, đúng tám trăm đồng. Phía bên dưới xấp tiền có có sổ hộ khẩu, trên sổ hộ khẩu còn có thông tin chứng nhận nhà cửa, đây là anh đã đem hết tài sản của mình cho cô.
Trong thời đại này, mua nhà cũng không giống như ở thời tương lai, phải đích thân đến, không chỉ cần có chứng minh thư mà còn phải có cả thông tin nhà cửa trên hộ khẩu nữa. Trong thời đại này, chỉ cần có sổ hộ khẩu là có thể đến cục công an để sửa đổi, Trang Triều Dương thật sự đang làm đúng lời cam đoan trước đó của mình.
Mạt Mạt đặt lại vào trong hộp rồi cất vào trong không gian, nằm trên giường rồi đột nhiên ngôi dậy. Cô quên đưa cho Trang Triêu Dương một bức chân dung rồi, thật đáng tiếc, không được nhìn thấy biểu tình đặc sắc của Trang Triều Dương.
Ngủ một giấc ngon lành, đến khi Mạt Mạt tỉnh dậy, Liên Quốc Trung mở cửa bước vào nhà, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm cô. Điền Tình hỏi: "Sáng nay anh có chuyện gì vậy?"
Liên Quốc Trung nghiến răng: "Hôm qua trong nhà có một con chuột rất lớn chạy vào, dấu chân của nó cực kỳ lớn, đáng lẽ ra tối hôm qua anh phải một gậy đập chết nó mới phải."
Mạt Mạt chột dạ cúi đầu nhìn mặt đất, Điền Tinh kêu lên: "Vậy nhất định phải đánh chết, đừng cho nó chạy vào nhà ăn hết đồ ăn."
Liên Quốc Trung đối với con gái mình nuôi lớn vẫn rất có lòng tin, biết con gái mình sẽ không bao giờ làm chuyện ngu xuẩn, nhưng vẻ mặt vẫn lạnh lùng: "Liên Mạt Mạt, con nói cho cha nghe, có nên đánh chết nó không?"
Mạt Mạt hiểu ý cha mình, vội vàng nói: "Nếu như còn đến nữa thì phải đánh chết, quyết không buông tha."
Liên Quốc Trung lúc này mới hài lòng: "Nhớ kỹ lời con nói đấy." Mat Mat liên tục gật đầu: "Con nhớ kỹ rôi."
Điền Tình nghe mà như lạc trong sương mù: "Rốt cuộc là hai cha con đang nói vê con chuột hay là đang nói về cái gì thế? Sao em nghe không hiểu gì cả?"
Liên Quốc Trung xua tay nói: "Không có gì đâu, ăn cơm đi, còn đi làm nữa."
Điền Tình cũng đã thành thói quen, không hiểu cũng không hỏi lại, xoay người đi dọn cơm.
Mạt Mạt nghĩ thầm, người như mẹ mới là người hạnh phúc nhất, không cần phải lo lắng điều gì hết.
Lúc đi làm, Mạt Mạt lấy từ trong không gian ra một ít kẹo chia cho chủ nhiệm, Vương Lâm và Lý Cường, ba người nói chúc mừng rồi cất kẹo đi, chuẩn bị mang về cho mấy đứa con trong nhà mình ăn.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận