Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chuong 511. Tham tra 1

Chuong 511. Tham tra 1Chuong 511. Tham tra 1
Tháng mười hai, phần lớn đều là trời trong xanh, thấy đã sắp đến cuối tháng rồi, cả thảy mới rơi hai trận tuyết nhỏ.
Tê Hồng tản bộ với Mạt Mạt, chắp tay trước ngực mà nói: "Ông trời phù hộ, tháng một cũng là trời trong xanh, tuyệt đối đừng có tuyết rơi."
"Tháng một thì sao?"
Tê Hồng vui vẻ nói: "Cha tôi gọi điện thoại tới, tháng một ông ấy và mẹ tôi được nghỉ, bọn họ muốn đến thăm tôi."
"Thật sao?"
Tê Hồng nói: "Hì hì, phải một năm rồi tôi không gặp bọn họ.”
Mạt Mạt liếc nhìn trời một cái: "Hi vọng tuyết đừng rơi nữa."
Tê Hồng kéo Mạt Mạt, chỉ đằng trước: "Cha mẹ Hứa Thành đi rồi, mẹ Hà Liễu lại tới rồi?"
Mạt Mạt nhìn qua: "Hứa Thành lại cãi nhau."
Tề Hồng gật đầu: "Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, Hà Liễu thật lợi hại, cứ thế mà khiến cho nhà Hứa Thành phải cưới."
Mạt Mạt nhắc đến cha mẹ Hứa Thành, cũng đau đầu: "Không cưới ư, vậy thì Hứa Thành sẽ phải xuất ngũ, Hứa Thành đã phải bỏ ra toàn bộ gia sản mới khiến cho Tôn Tiểu Mi ngậm miệng lại, phải biết là vấn de của anh ta là tác phong, nói nhẹ thì là ghi lại tội, nặng thì là xuất ngũ, nhà họ Hứa vì để bảo vệ Hứa Thành, chỉ có thể đồng ý."
Tề Hồng bĩu môi: "Khổng Á Kiệt hỗ trợ không ít ấy nhỉ, nếu như không có người đè xuống, đại viện đã lan truyền lâu như vậy, Hứa Thành đã sớm cuốn xéo rồi."
Mạt Mạt gật đầu: "Ừm.
Tê Hồng cười: "Mặc dù tôi không thích Tôn Tiểu Mi, nhưng tôi thích tính cách của cô ta, ly hôn rồi, cũng phải thu được lợi ích lớn nhất, hai người Hứa Thành và Hà Liễu, cho dù có khổ cũng chỉ có thể nuốt vào trong bụng."
Mạt Mạt bật cười: "Cô cho rằng cô ta lăn lộn trong văn phòng tổ chức hai năm đều toi công à? Chỗ kia là chỗ tôi luyện con người lớn nhất đó."
"Tôi đoán, bây giờ Hứa Thành đã hối hận đến nỗi ruột cũng xanh rồi, cô chờ mà xem, mẹ Hà Liễu nhất định là đến tìm phiền phức, nhìn hai mắt xoay chuyển vừa rồi, không lột một lớp da của Hứa Thành thì sẽ không từ bỏ ý đồ."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
"Ừm”
Mạt Mạt đi vòng vòng một lát rồi về nhà, đúng lúc mẹ con Hà Liễu xuống lầu, mẹ Hà Liễu nhéo cô ta, lôi kéo Hà Liễu đi, lúc đi ngang qua Mạt Mat thì nhìn thoáng qua, kéo quần áo Hà Liễu: "Đi, dẫn mẹ đến tìm con rể tương lai, con gái xinh đẹp của mẹ phải lập gia đình, vậy mà không có lễ hỏi, thiên hạ làm gì có chuyện tốt như vậy."
Hà Liễu liều mạng lôi kéo mẹ già, Mạt Mạt vội vàng lo lắng lui xa một chút, chờ hai người đi xa, Mạt Mạt mới lên lầu.
Mạt Mạt về đến nhà, đứng trước cửa sổ còn có thể nhìn thấy hai người đang lôi kéo, mẹ Hà Liễu quậy một phát như thế, phong ba bão táp Hứa Thành thật vất vả mới đè xuống được lại nổi lên rồi.
Không sợ đối thủ mạnh, chỉ sợ đồng đội như heo, Hứa Thành dính vào Hà Liễu đã quyết định tương lai của anh ta rồi.
Buổi trưa hai ngày sau, Mạt Mạt và Trang Triều Dương đang ăn cơm, có người gõ cửa, gõ cửa nhà Khổng Á Kiệt, gõ nửa ngày không có ai mở, nên đến đập cửa nhà Mạt Mạt.
Mat Mat cau mày, Trang Triều Dương hỏi: "Ai vậy?"
Ngoài cửa có người kêu gọi: "Tôi ở lầu dưới, là mẹ vợ của Hứa Thành, chuyện là trong nhà không có đầu, có thể cho tôi mượn một lạng không?"
Mạt Mạt há hốc mồm, mẹ Hà Liễu thật sự là cực phẩm, đầu năm nay có người chiếm hời của người khác, cũng chỉ là mượn muối và xì dầu, cô lần đầu tiên nghe thấy có người mượn dầu, ở niên đại này dầu cũng quý giá ngang với thịt đó.
Điều kiện nhà Mạt Mạt tính là rất khá, nhưng phần lớn bữa ăn là dùng mỡ heo.
Trang Triều Dương đặt đũa xuống, lông mày nhíu thành hình chữ xuyên: "Bà ta thường xuyên đến à?”
Mạt Mạt lắc đầu: "Lần đầu tiên."
Mẹ Hà Liễu nửa ngày không nghe thấy có người đáp lại, lại gõ cửa một lúc, biết người bên trong không cho mượn, xì một tiếng khinh miệt: "Lại còn là vợ quân nhân cơ đấy, giác ngộ thấp như vậy, uổng phí cả tướng mạo, keo kiệt như vậy."
Mat Mạt: "..."
Cô không cho mượn đồ thì liên quan gì đến giác ngộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận