Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 126. Tiểu phú bà 2

Chương 126. Tiểu phú bà 2Chương 126. Tiểu phú bà 2
Tiểu phú bà 2
Mạt Mạt cảm giác cổ tay thật nặng. Mấy chục năm sau, cái này cũng không chỉ là một chiếc đồng hồ nữa đâu, đều có thể mua hai căn nhà ở thủ đô nữa đấy.
Hôm nay Mạt Mạt coi như là kiến thức được sự giàu có của nhà họ Khâu. Thì ra bên dưới sự ngụy trang mộc mạc giản dị này, nội tình nhà họ Khâu lại sâu không đo được đến như vậy.
Mạt Mạt bưng trà kính Trương Ngọc Linh: "Con mời mẹ nuôi uống trà."
Trương Ngọc Linh đã chuẩn bị kỹ lưỡng, là một bộ quần áo: "Con xem mẹ chuẩn bị cho con một bộ váy liền với áo khoác này."
"Con thích lắm, đẹp lắm ạ, con cám ơn mẹ nuôi." Mạt Mạt cười nhận lấy.
Đây là một bộ váy liền áo hoa nhỏ màu xanh lam, áo khoác là màu trắng, tất cả đều rất đẹp. Chỉ đáng tiếc là chỉ có thể đặt trong tủ cất dưới đáy hòm, sau này vẫn không có cơ hội để mặc.
Trương Ngọc Linh kéo tay Mạt Mạt: "Mẹ vẫn luôn muốn có một cô con gái để thỏa sức chưng diện ăn mặc cho con bé, hôm nay nguyện vọng của mẹ cuối cùng cũng đã thành hiện thực rồi."
Trên đầu Mạt Mạt chảy đầy vạch đen, tóm lại con gái chính là búp bê đấy hả? Liên Quốc Trung nhìn đô nhà họ Khâu tặng, trong lòng sáng như gương. Nhà họ Khâu tặng cho con gái những lễ vật quý giá như thế này, không chỉ coi con gái ông ấy như người nhà mình mà còn cho con gái có thêm kiến thức, tránh sau này nếu như có người nào đó đến cửa nhờ vả, con gái bị lễ vật làm cho lóa mắt. Đáng tiếc nhà họ Khâu đã tính sai rồi, đồ cưới của con gái ông còn có thể chói mắt hơn.
Ông Khâu thấy Liên Quốc Trung nhìn mình, cũng không tránh đi. Cháu gái nhà họ Khâu, đương nhiên ánh mắt phải thật cao mới được. Chỉ là ông ấy không nghĩ tới, cháu gái đã thấy qua việc đời như thế, vậy nên ông ấy lại càng vui vẻ hơn.
Lễ Nghi Liêm Trì Hiếu, năm anh em vây quanh Mạt Mạt gọi chị. Mạt Mạt cũng móc ra bao lì xì đã chuẩn bị sẵn, trong mỗi phong bao lì xì có một tấm đại đoàn viên. Mạt Mạt chưa bao giờ nghĩ tới chuyện phồng má giả làm người mập, điều kiện gia đình bọn họ chỉ có chừng này. Tuy rằng không nhiều tiền lắm, nhưng lại mang theo thật lòng.
Ông Khâu gọi cặp song sinh và Thanh Xuyên tới, lấy ra ba tượng ngọc Quan Âm đã chuẩn bị sẵn: "Nữ mang Phật, nam mang Quan Âm, ba cái này là chuẩn bị cho ba anh em các cháu."
Cặp song sinh và Thanh Xuyên thoải mái nhận lấy: "Cảm ơn ông Khâu ạ."
"Ha ha, tốt, tốt."
Sau đó, mấy người phụ nữ thì nói chuyện phiếm, mấy người đàn ông thì nói chuyện với nhau vê công việc, mây đứa nhỏ thì náo loạn âm ï với nhau.
Ông Khâu hỏi hỏi Liên Quốc Trung: "Cậu vẫn định chạy xe tiếp như thế này à?"
"Tình huống trước mắt, chạy xe như thế này vẫn tốt hơn."
Ông Khâu nghĩ, quả thật là như thế. Thời gian gần đây liên tục có tiếng gió đồn ra ngoài, không bao lâu nữa thì sẽ có sóng gió xảy ra. Lúc này quả thật không nên làm gì hết, cứ khiêm tốn là tốt nhất.
Thời gian không còn sớm nữa, lúc này bà Khâu không khách sáo với Mạt Mạt nữa, kéo tay Mạt Mạt cùng nấu cơm với mình. Thức ăn mà nhà họ Khâu chuẩn bị thật sự rất phong phú, tôm lớn, bạch tuộc, cá sống, thịt, gà.
Mạt Mạt không dám hiển lộ tay nghề ra quá nhiều, cũng không dám làm theo cách làm trong tương lai, chỉ có thể dựa theo mấy cách thường ngày mà chế biến.
Buổi trưa là mười món ăn. Ba anh em chưa từng được ăn cá biển và tôm lớn, vùi đầu vào ăn ngon lành. Hôm nay là nhờ có ánh sáng của chị gái, tôm lớn và cá biển ăn ngon thật!
Sau khi ăn cơm trưa xong, Mạt Mạt giúp thu dọn phòng bếp, Liên Quốc Trung dẫn theo người nhà cáo từ.
Bà Khâu kéo tay Mạt Mạt: "Sau này ở đây chính là nhà mình, cứ cách ba ngày năm ngày thì đến chơi với bà nội nhé." "Dạ vâng, nhất định cháu sẽ tới thường xuyên ạ."
Về đến nhà, Mạt Mạt thu dọn đồ đạc, đem quần áo đặt dưới rương. Suy nghĩ một chút lại bắt đầu lo lắng, nếu chẳng may bị người ta nhìn thấy thì lại phiền phức nên cô liền cất vào trong không gian, vòng ngọc và cả đồng hồ cũng cất luôn vào đó. Cuối cùng chỉ còn lại phong bao lì xì thật dày.
Mạt Mạt mở ra xem, được lắm, đó là một chồng đại đoàn viên thật dày. Mạt Mạt đếm đi đếm lại, chừng sáu trăm đồng. Lại tính cả hơn bốn trăm đồng của cô có được trước đó, chỉ thoáng chốc mà cô đã bước vào hàng ngũ ngàn đồng rồi, thực sự là một tiểu phú bài
Bạn cần đăng nhập để bình luận