Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 144. Hương vị của tình yêu! 2

Chương 144. Hương vị của tình yêu! 2Chương 144. Hương vị của tình yêu! 2
Hương vị của tình yêu! 2
Mạt Mạt kinh ngạc, Hướng Triều Dương lấy đâu ra cái này vậy? Trâu ngoại trừ chết già, không được phép giết mổ.
Mạt Mạt lấy thư ra: "Mạt Mạt, anh đã đến bộ đội bình an rồi..."
Trong thư viết, trứng gà rừng là anh nhặt được trên một ngọn đồi gần đó, thịt xông khói là anh dùng tiền mua, còn về phần thịt trâu khô là do ở thôn gần đó có một con trâu bị chết đuối, Hướng Triều Dương đi trễ nên chỉ mua được bảy cân. Anh mời mọi người ăn một ít, còn lại nhờ Lý Đại Hổ làm thịt trâu khô.
Cặp song sinh bị mùi thức ăn hấp dẫn, không còn hơi sức đâu mà cãi nhau nữa, xoay vòng vòng quanh cái bàn, đụng vào làm rơi phong bì.
Phiếu trong phong bì bị rơi hết xuống đất, Mạt Mạt ngồi xổm xuống nhặt từng tờ lên. Hướng Triều Dương gửi hết toàn bộ phiếu mà anh không cần tới đây, Mat Mạt nghiến răng, chuyện gửi phiếu thế này không phải là chuyện chỉ làm sau khi kết hôn thôi sao? Hướng Triều Dương quá gian trái!
Trong lòng Mạt Mạt hừ lạnh, nhất định cô sẽ không đụng tới mấy cái này, tất cả đều giữ lại đây cho Hướng Triều Dương, đợi đến khi gặp mặt thì cô sẽ mang hết trả lại cho anh. Nhất định vẻ mặt của anh lúc đó sẽ rất đặc sắc. Mạt Mạt cười trộm trong lòng, nói với cặp song sinh: "Phí giữ bí mật thì không có, chỉ có đồ ăn thôi. Hai đứa cũng có thể không cân giữ bí mật, nhưng phải ngẫm lại hậu quả."
Cặp song sinh rất muốn phản kháng chống lại uy hiếp, nhưng chị gái nắm giữ quyền lực kinh tế, cuối cùng đành quy thuận: "Bọn em muốn ăn thịt."
Mạt Mạt lấy ra sáu miếng thịt trâu khô đặt lên bàn: "Ba đứa em mỗi đứa hai miếng, còn lại giữ lại từ từ rồi ăn."
"Bọn em biết rồi."
Mạt Mạt vừa đến cổng trường, từ xa đã nhìn thấy Hướng Hoa cùng một người phụ nữ đang tranh chấp. Người phụ nữ kia lạnh mặt xoay người rời đi, Mạt Mạt vừa nhìn, thì ra là đối tượng xem mắt của Hướng Hoa? Trông dáng vẻ cô ta thấy giống như một giáo viên vậy.
Hướng Hoa âm thầm, xoay người ra khỏi cổng trường. Mạt Mạt có chút khó hiểu, tại sao Hướng Hoa không vào lớp mà lại rời đi?
Cho đến buổi trưa sau khi tan học, cặp song sinh mang đến tin tức: "Chị, có tin tức lớn."
"Về Hướng Hoa à?" Trực giác của Mạt Mạt rất chuẩn.
"Thật nhàm chán, chị đoán được rồi" Thanh Nghĩa có vẻ không vui.
"Được rồi, đừng có nói giỡn nữa, mau nói đi, tin tức gì thế?"
Thanh Nhân nói: "Hướng Hoa không còn là giáo viên của Nhất Trung nữa. Giáo viên lớp bọn em được đổi lại thành một giáo viên nữ mới tới, tên là Tôn Tiểu Mi."
Thanh Nghĩa tiếp lời: "Nghe Thắng Lợi nói, cha Tôn Tiểu Mi là phó chủ nhiệm của Phòng Giáo dục đấy, là đơn vị cấp trên quản lý là Nhất Trung!"
Thanh Nhân: "Tin tức mà Thắng Lợi hỏi thăm cũng không đầy đủ lắm, dù sao thì hình như là hai nhà có quan hệ qua lại gì đó. Cha của Tôn Tiểu Mi trước đó thấy vô cùng nhiệt tình với chủ nhiệm Hướng, nhưng sau đó lại không chỉ đột nhiên trở nên lạnh như băng mà còn tìm đủ lý do, nói thủ tục bổ nhiệm của Hướng Hoa không đúng nên bị thu hồi tư cách làm giáo viên!”
Mạt Mạt đã biết Tôn Tiểu Mi là ai, chính là đối tượng xem mắt của Hướng Hoa. Khó trách Hướng Hoa bám lấy như vậy, đây là muốn mượn cha của Tôn Tiểu Mi để vào được Phòng Giáo dục! Tham vọng thực sự không nhỏ.
Về phần cha của Tôn Tiểu Mi, Mạt Mạt ở đại viện thật sự không để ý tới. Nhưng mà cô cũng có thể đoán được, nhất định là chủ nhiệm Vương đã thổi phồng thân phận Hướng Hoa, cường điệu về chị của Hướng Triều Dương nên cha của Tôn Tiểu Mi đang muốn đi lên cái ghế chủ nhiệm mới nhiệt tình với chủ nhiệm Hướng như thế. Nhưng sau khi xảy ra chuyện của Liên Thu Hoa, ông ta đương nhiên phải điều tra rõ ràng, đến lúc đó mới biết chủ nhiệm Hướng cùng với mấy đứa con vợ trước quan hệ không hòa thuận, vậy nên đương nhiên sẽ không khách khí nữa, đây là đang tổng cộng hết tính sổ một lần đây.
Ở bộ đội, Hướng Triều Dương cầm bưu kiện rồi đọc thư trước. Sau khi nhìn thấy câu đầu tiên, trong đầu Hướng Triều Dương không tự giác tưởng tượng ra hình ảnh Mạt Mạt đang rối rắm ngồi viết thư, trong đáy mắt tràn ngập vẻ dịu dàng. Đầu ngón tay hơi thô ráp trượt theo từng dòng chứ, như thể đang viết trong lòng anh, vừa ấm áp vừa ngứa ngáy, xem ra đây chính là hương vị của tình yêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận