Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 105. Hướng Triều Dương thiết kế bẫy! 1

Chương 105. Hướng Triều Dương thiết kế bẫy! 1Chương 105. Hướng Triều Dương thiết kế bẫy! 1
Hướng Triều Dương thiết kế bẫy! 1
Ông cụ Khâu nghiêm mặt: "Nếu như cháu không nhận thì ông Khâu cũng không vui đâu đấy."
Khâu Văn Trạch khuyên nhủ: "Cháu xem, mấy quà tặng mà cháu mang đến chúng ta có từ chối đâu. Mạt Mạt, cháu nhận lấy ải."
Đã nói đến thế này rồi, nếu Mạt Mạt vẫn tiếp tục từ chối nữa thì chính là giả tạo, vậy nên cô liền thống khoái nhận lấy: "Dạ, vậy thì cháu cảm ơn ông Khâu, chú Khâu."
Trương Ngọc Linh tiễn Mạt Mạt ra ngoài, Mạt Mạt vội vàng ngăn cản: "Không cần đâu dì Trương, cháu tự trở về là được rồi."
Trương Ngọc Linh ôm cánh tay Mạt Mạt: "Dì không chỉ tiễn cháu đâu, di còn ra đó nói với người gác cổng nữa, để cấp một cái giấy chứng nhận cho cháu. Sau này mỗi khi ra vào chỉ cần xuất trình giấy đó ra là được rồi, nhưng tờ giấy đó thì chỉ có mình cháu dùng được thôi."
Mạt Mạt mơ hồ, cô chỉ tới đây làm khách thôi mà, sao còn đánh vào bên trong nữa: "Dì Trương không cần đâu mà."
"Cần chứ, nếu cứ để đồng chí gác cổng cứ phải chạy lui chạy tới xác nhận thì phiền lắm. Đi thôi, cái đó làm nhanh thôi." Trương Ngọc Linh kéo Mạt Mat đi, bà Khâu đi do0 cháu trai ngủ trưa, phòng khách chỉ còn lại cha con nhà họ Khâu.
Khâu Văn Trạch nói: "Con đồng ý."
"Vậy cứ quyết định như vậy đi, đợi đến cuối tuần rồi chúng ta sẽ tới thăm nhà."
"Dạ được."
Mạt Mạt và Trương Ngọc Linh đi cả một đường, đi ngang qua không ít ngôi nhà. Trương Ngọc Linh không chỉ giới thiệu từng nhà, còn nói với Mạt Mạt nhà ai nên chú ý cái gì, nên kiêng kị cái gì, làm cho Mạt Mạt lại một lần nữa cho rằng mình sắp cắm rễ ở đại viện chính phủ.
Đúng lúc này Ngô Mẫn vừa ra khỏi nhà chị họ, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Trương Ngọc Linh, bà ta kéo tay chị họ hỏi: "Nhà của y tá trưởng Trương cũng là ở đại viện chính phủ à?"
Chị họ của Ngô Mẫn chính là chủ nhiệm Vương của Bộ Y tế, cũng là người thông tỏ mọi việc trong đại viện chính phủ này, tình huống nhà ai như thế nào cũng biết hết.
Chủ nhiệm Vương nhìn theo ánh mắt của Ngô Mẫn, thật đúng là Trương Ngọc Linh: "Đúng vậy, chị nói cho em biết, cô ấy có lai lịch đấy. Em có biết nhà họ Khâu không? Cô ấy chính là con dâu út của nhà họ Khâu, không đúng, không phải là cô ấy làm cùng bệnh viện với em rể à, tại sao em lại không biết được chứ?"
Ngô Mẫn cau mày, Trương Ngọc Linh không thích bà ta. Hơn nữa Trương Ngọc Linh rất khiêm tổn, làm sao mà bà ta lại biết một y tá trưởng bình thường sẽ là con dâu nhà họ Khâu cơ chứ.
Ngô Mẫn vội vàng nói: "Chị họ, chị để ý giúp em xem thử có con gái nhà ai thích hợp không? Việc này kính nhờ chị đấy."
"Yên tâm đi, nhất định chị sẽ giới thiệu người tốt nhất cho Hướng Hoa."
Ngô Mẫn rời khỏi nhà chủ nhiệm Vương, bước nhanh hơn, bà ta muốn cùng Trương Ngọc Linh tạo dựng quan hệ.
Ngô Mẫn thở hổn hển, hô to: "Y tá trưởng Trương, trùng hợp thật đấy!"
Trương Ngọc Linh quay đầu lại, đây đâu phải là trùng hợp, đây là đuổi theo bà ay tới tận đây mà: "Ngô Mẫn? Sao chị lại ở đây?"
Mạt Mạt ngẩng đầu nhìn trời, cô phát hiện, cô và người nhà họ Hướng hình như cực kỳ có duyên phận, sao mỗi lần ra ngoài đều có thể gặp được thế này chứ?
Ngô Mẫn bước nhanh tới, nhìn thấy Mạt Mạt liền biến sắc: "Sao cháu lại ở đây?"
Mạt Mạt chỉ vào mình: "Cháu vẫn luôn ở đây mà. Chẳng qua là trong mắt di vẫn luôn nhìn chằm chằm dì Trương mà thôi."
Ngô Mẫn cắn răng, con bé này đang châm chọc bà ta đây mà, tức giận đến mức sắc mặt trở nên khó coi.
Trương Ngọc Linh thân mật gõ trán Mạt Mạt, quay đầu nói: "Chúng tôi còn có chút việc, đi trước nhé."
Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, Trương Ngọc Linh và Liên Mạt Mạt rõ ràng có quan hệ không bình thường. Ngô Mẫn tức giận có Liên Mạt Mạt ở đây, bà ta có muốn tạo quan hệ cũng là vô ích, chỉ có thể ôm hận nhìn chăm chú vào hai người rời đi.
Sau khi Mạt Mạt về nhà, mở túi xách ra xem. Năm quả táo, khoảng hai cân mì sợi, một hộp sắt đựng bánh quy, một túi sữa lúa mạch, lại thêm bốn tờ phiếu trứng gà nữa. Quà tặng này quá quý giá.
Cặp song sinh dẫn theo em trai út đứng vây quanh bàn: "Chị, không phải là chị đi tới nhà người ta làm khách à? Sao lại cầm đủ thứ đồ ngon về nhà vậy?"
"Dì Trương bảo chị mang về. Ở trước mặt người ta chị cũng không tiện mở ra xem, không ngờ dì ấy lại đưa cho chúng ta nhiều thứ như vậy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận