Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 457. Cười trên nỗi đau của người khác 1

Chương 457. Cười trên nỗi đau của người khác 1Chương 457. Cười trên nỗi đau của người khác 1
Cười trên nỗi đau của người khác 1
Nghĩ đến đây, Hà Liễu thẳng eo sải bước về phía trước và vượt qua Mạt Mạt.
Mạt Mạt dừng lại nhìn rồi tiếp tục đi với tốc độ không đổi, thời tiết thật sự rất lạnh, cô hít một hơi, nhìn trời, lại sắp có tuyết rơi.
Mạt Mạt về đến nhà, cô liếc nhìn đồng hồ thấy đã bốn giờ chiều. Cô nhìn đống đồ trong phòng khách, chọn những thứ chị Vương nhờ mua ra. Dọn đồ của mình, ba mươi quả trứng gà, hơn năm cân xương to, khoảng bốn cân thịt heo, hơn hai cân bánh ngọt, sáu bình rượu trắng Cảnh Chi, hai mươi bao thuốc lá, bốn thước vải bông, năm cân bông, năm cân muối, hơn hai lít nước tương, hai bình giấm, nửa lít dầu, một cái chậu sứ lớn và một số thứ lặt vặt.
Mạt Mạt thu dọn sạch sẽ, duỗi thẳng eo, có khá nhiều đồ, cô định ngày mai đi mua ít gia vị, bụng to lên sẽ không tiện ra ngoài.
Mạt Mạt ngồi trên ghế, chống cằm suy nghĩ xem tối nay ăn gì, trời đã tối rồi, Mạt Mạt đứng dậy đi vào bếp, tuyết lại rơi.
Mạt Mạt quay người lại, nhìn chằm chằm vào nồi sứ, lẩu, đúng rồi, ăn lẩu cũng được, nhưng tiếc là không có nồi lẩu, nếu có cô sẽ mua một cái.
Mạt Mạt nấu canh xương trước, lấy ra một cái chậu sắt và một cái giá sắt, Mat Mạt cười, không cần nồi cô cũng làm được.
Mạt Mạt vỗ tay, lấy một miếng thịt cắt thành lát mỏng, cắt cải thảo, cắt vài củ khoai tây, ngâm miến trong nước nóng, cuối cùng cắt một củ khoai lang sống.
Mạt Mạt chưa hài lòng lắm nhìn các món ăn kèm đã được chuẩn bị xong, trong không gian của cô có rất nhiều rau tươi nhưng cô không thể lấy ra khiến cô cảm thấy chán nản.
Mạt Mạt cảm thấy nhiệt độ trong phòng thấp hơn, nhiệt độ không tệ, cô có thể trông một ít bắp cải và rau chân vịt không? Tiếc là cô không có kinh nghiệm, khi nào chị Vương đến thì hỏi chị Vương xem thế nào.
Mạt Mạt lại nhào bột, cắt thành từng sợi mì rồi cho vào chậu, nấu lẩu mì.
Khi Trang Triêu Dương trở về, cả phòng đều có mùi canh xương: "Vợ ơi, tối nay uống canh xương à?”
Mạt Mạt ở trong bếp thò đầu ra: "Buổi tối ăn lẩu, anh mau phủi tuyết trên người đi, rửa tay rồi ăn."
Trang Triều Dương cởi áo khoác, hai tay cứng ngắc: "Nhà chúng ta không có nồi lẩu, đồng chí Liên Mạt Mạt à, ăn lẩu thế nào đây?"
Mạt Mạt cười thần bí: "Em có một cách rất hay, nhưng phải ăn trong bếp, anh mau qua đây đi."
Trang Triều Dương rất tò mò về cách hay của Mạt Mat anh rửa tay roi đi vào bếp, nhìn chằm chằm vào chậu sứ trên kệ: "Không hổ danh là vợ anh, thế này mà cũng có thể nghĩ ra."
"Đồng chí Trang Triều Dương à, nếu anh muốn khen ngợi thì xin hãy hào phóng khen ngợi em đi, đừng khen ngợi chính mình nữa, được không?"
"Không được, vợ chồng là một thể, anh đương nhiên phải khen cùng nhau rồi."
Mạt Mạt ngồi trên băng ghế nhỏ: "Em không nói lại anh, mau ngồi ăn di thịt chín rồi."
Trang Triều Dương ngồi trên băng ghế nhỏ thấy không thoải mái, anh kéo bao tải ném xuống đất, khoanh chân ngồi trên mặt đất, cảm thấy thoải mái hơn. Anh cầm lấy cái bát, trộn tương ớt cho mình, đút cho Mạt Mạt một miếng thịt mới bắt đầu ăn, ánh mắt sáng ngời: "Không tệ, ăn rất ngon."
Mạt Mạt ăn miếng thịt Trang Triều Dương gắp cho: "Tiếc là không có rau hẹ và không có dầu mè, nếu có đủ mọi thứ thì nó sẽ ngon hơn."
"Không có dầu mè, không phải nhà chúng ta có đậu phộng sao? Trước đây anh từng ăn đậu phộng thấy cũng không tồi."
Mắt Mạt Mạt sáng lên: "Giao cho anh đó."
Trang Triều Dương nói: "Được, lần này trở về em mua cái gì thế? Anh cảm thấy nhà chúng lại có rất nhiều đồ."
"Em mua cho anh ít thuốc lá và rượu, còn lại là đồ ăn. Ông nội cho em ba mươi quả trứng mà ông để dành, xương là cha cổ ý để lại cho em. A đúng rôi, bà nội sợ tắc đường chúng ta sẽ không có thịt để ăn nên bà cho em miếng thịt."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận