Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 453. Quen nhà quen cửa 1

Chương 453. Quen nhà quen cửa 1Chương 453. Quen nhà quen cửa 1
Quen nhà quen cửa 1
Buổi tối khi Điền Tình và Liên Quốc Trung trở lại, Miêu Chí nhìn thấy con gái mình và vui mừng thông báo: "Từ giờ cha sẽ ở Dương Thành."
Điền Tình vẫn luôn muốn báo hiếu, đáng tiếc bà ở quá xa, bây giờ thì ổn rồi: "Thật sao?"
"Thật, lần này trở về cha sẽ không đi nữa, đồ đạc đều dọn về rồi, ăn cơm xong cha dẫn con tới đó cho quen nhà quen cửa."
"Vâng ạ."
Bữa tối do Điền Tình nấu, tuy không ngon bằng Mạt Mạt nhưng trong lòng Miêu Chí, đồ do cô gái nấu mới là bữa ăn ngon nhất, ông còn ăn nhiều hơn bình thường một bát cơm.
Bây giờ ở nhà Mạt Mạt là cha mẹ cô ở một phòng, ông bà nội ở một phòng, Tiểu Xuyên một phòng, Mạt Mạt và Tề Hồng chỉ có thể đến ở trong khu nhà với Miêu Chí.
Sau bữa tối, cả nhà đi bộ đến đó, vừa hay tập thể dục sau bữa tối, đi bộ bốn mươi phút là đến nơi, nếu không có tuyết thì còn nhanh hơn.
Khu nhà cần được đăng ký, Lâm Sâm đã giải quyết xong, người lính gác đã nhận ra họ, cả gia đình bước vào khu nhà.
Miêu Chí chọn chỗ ở tại khu Đông, khu phía Đông toàn là người đã về hưu. Miêu Chí sống ở dãy thứ ba của tòa lâu thứ hai, lâu hai của khu là một tòa nhà độc lập.
Lâm Sâm mở cửa, căn phòng đã được làm ấm, mọi thứ về cơ bản đã được thu dọn. Miêu Chí ngồi trên ghế sô pha, Mạt Mạt cầm hộp trà đi pha trà.
Điền Tình đi một vòng: "Nơi này tốt hơn quân khu."
Miêu Chí cười nói: "Quân khu vừa mới thành lập, đương nhiên không thể so sánh với Dương Thành, lần này làm quen với nhà cửa, sau này tan sở phải tới thăm cha nhiều hơn."
Điền Thanh gật đầu: "Được ạ."
Mạt Mạt bưng trà đi ra, Miêu Chí và Liên Quốc Trung uống trà, Liên Quốc Trung ngửi trà: "Trà ngon."
"Ở chỗ cha có rất nhiều, con mang về một ít đi."
Liên Quốc Trung lắc đầu: "Cha, trong nhà vẫn còn có trà mà cha cho, không cần nữa đâu ạ."
Điền Tình: "Cha, cha giữ lại uống đi ạ."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Miêu Chí mỉm cười: "Được, nghe con gái cha."
Liên Quốc Trung và Điền Tình ở lại một lúc mới đưa con trai út trở về.
Miêu Chí ngồi xe cả buổi sáng, buổi trưa nghỉ ngơi chưa đủ nên giờ lên lầu ngủ trước.
Mạt Mạt đưa Tề Hồng đến ở trong phòng dành cho khách, cũng ở tâng trên, Lâm Sâm và tài xế ở tâng dưới.
Sáng hôm sau, Mạt Mạt chỉ ăn miếng cháo và trứng luộc.
Miêu Chí muốn ở nhà đợi khách đến thăm, Mạt Mạt kéo Tề Hồng đến cửa hàng bách hóa để đi mua sắm. Miêu Chí không yên tâm để Mạt Mạt xách nhiều đồ nên bảo Lâm Sâm đi theo.
Mạt Mạt không dám nhờ, Miêu Chí suy nghĩ một chút: "Các cháu đi trước đi, lát nữa ông để Tiểu Lâm lái xe đến đón các cháu."
Mạt Mạt và Tề Hồng muốn mua rất nhiều thứ, cô suy nghĩ một lúc rồi đồng ý.
Cửa hàng bách hóa vừa mở cửa, Mạt Mạt và Tề Hồng đã đi mua vải trước, Mạt Mạt đã tiết kiệm phiếu vải trong ba tháng nên đã mua tất cả. Tê Hồng đã dành dụm gần một năm, mua hơn bốn mét, Mạt Mạt lại mua vải cho chị Vương.
Tề Hồng kéo Mạt Mạt: "Có bông kìa."
Mạt Mạt nhìn xem, quả nhiên là bông: "Tiếc là chúng ta không có phiếu bông, chúng ta đi mua thứ khác đi."
Tê Hồng bất đắc dĩ quay mặt đi: "Nếu như tôi biết sớm thì đã kêu mẹ kiếm vài phiếu bông rồi."
"Đừng tiếc nữa, chúng ta còn có rất nhiều đồ vật cần mua đấy!"
"Mau đi thôi!"
Mạt Mạt và Tê Hồng đi loanh quanh, đồ trên tay đã đầy ắp, cuối cùng xuống lầu mua thuốc lá và rượu, sau đó họ trở vê nhà. Vừa ra đến cửa thì Lâm Sâm đến, anh xách đồ để lên xe.
Chủ nhiệm Lý nhìn thấy Mạt Mạt: "Đúng là cháu thật, chú còn tưởng mình nhìn nhầm!"
Mạt Mạt chào hỏi: "Chú Lý, đã lâu không gặp."
"Thật sự là đã lâu không gặp."
Bạn cần đăng nhập để bình luận