Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 162. Đi đường không phát ra tiếng động? 2

Chương 162. Đi đường không phát ra tiếng động? 2Chương 162. Đi đường không phát ra tiếng động? 2
Đi đường không phát ra tiếng động? 2
Mạt Mạt nghe động tĩnh phía trên, thấy mí mắt Khâu Hiếu có chút nặng trĩu, cô bèn cởi giày của Khâu Hiếu ra, bảo cậu nằm ở bên trong. Mạt Mạt cũng nằm xuống, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Trần Đông ở trên tưởng rằng Mạt Mạt đã ngủ nên nói nhỏ: "Cô ấy là cô con dâu mà mẹ anh ưng à?"
Chu Dịch trừng mắt nhìn: "Nói chuyện thiếu suy nghĩ, lời này không được nói linh tỉnh."
Trần Đông cong môi: "Được, tôi không nói, là em gái anh được chưa! Tôi không tin anh không có ý đó, tôi thấy anh rất nhiệt tình mà."
Chu Dịch nghiêm mặt lật người nằm xuống, lưng hướng về phía Trần Đông, phớt lờ Trần Đông, Trần Đông buồn chán nên cũng nằm xuống.
Mạt Mạt mở to mắt và mím môi, Chu Dịch là người tùy hứng, xét từ việc anh ở chung với ông Chu mà không đi theo vợ chồng chú Chu thì có thể thấy Chu Dịch không có hứng thú với cô, mà là có hứng thú với mối quan hệ của cô và nhà họ Khưu, cái bản mặt này quá lừa đảo, nếu không biết tính tình của anh thì sẽ bị lừa chết.
Chuyến tàu màu xanh lá đi rất chậm, chẳng mấy chốc đã đến trưa, Mạt Mạt dẫn Khưu Hiếu vào nhà vệ sinh, bụng cậu bé trống rỗng, Trương Ngọc Linh đứng dậy và liếc nhìn đồng hô: "Ôi, da mười một giờ rồi."
Mạt Mạt lục trong túi đồ và lấy hộp cơm ra: "Vâng, đến giờ ăn trưa rồi."
Trương Ngọc Linh vội vàng mang giày vào: "Chờ mẹ, mẹ sẽ đến toa ăn để mua bữa trưa."
Mạt Mạt lắc hộp cơm và túi giấy màu nâu trong tay: "Con chuẩn bị xong hết rồi, không cần đến toa ăn mua đâu a.”
Trương Ngọc Linh mở túi giấy kraft, có năm chiếc bánh bao màu trắng và một cây lạp xưởng, bà vui vẻ nói: "Con bé này, còn chuẩn bị những thứ này nữa, đúng là con gái ngoan của mẹ."
Mạt Mạt lấy ra một chiếc túi giấy nhỏ khác, trong túi có cả chục chiếc túi giấy nhỏ hơn, Mạt Mạt lấy ra một cái rồi mở ra đổ vào hộp cơm.
Trương Ngọc Linh tò mò hỏi: "Đây là cái gì?"
"Canh ạ, là rau tề chín nẫu sau đó phơi nắng, nhào nặn thành kích thước mình mong muốn, sau đó cho gia vị vào, đổ nước nóng vào là có thể uống được, mẹ nuôi lấy cơm hộp của mẹ ra đi."
"Con gái mẹ thật thông minh."
Trương Ngọc Linh vừa nói vừa lấy hộp cơm ra đưa cho Mạt Mạt, Mạt Mạt mở một chiếc túi khác rồi cầm hộp cơm đi lấy nước nóng. Khi Mạt Mạt quay lại, cô còn chưa kịp ngồi xuống, Trương Ngọc Linh đã nóng lòng nhận lấy hộp cơm: "Thơm quá."
Mạt Mạt nhướng mày, tất nhiên là thơm rồi, những gia vị bên trong là đô chiên, còn có mỡ heo đó.
Mạt Mạt lấy thìa ra đưa cho Trương Ngọc Linh một cái, hai thìa còn lại cho mình và Khâu Hiếu: "Mẹ nuôi, em trai uống cùng con."
"Được"
Mùi thơm từ bên dưới truyền đến, bên trên tỉnh giấc sau một giấc ngủ say, ngửi mùi thơm, bụng sôi ùng uc Trần Đông dựa vào lan can: "Mat Mạt, cô mua canh này ở toa ăn à?"
Khâu Hiếu tự hào trả lời: "Là của chị gái em làm đấy"
Trần Đông vô cùng kinh ngạc, không ngờ cô gái này không chỉ xinh đẹp mà còn nấu ăn ngon như vậy.
Chu Dịch ngủ không sâu giấc, giường dưới có động tĩnh là anh tỉnh lại, tìm hộp cơm của mình, cười nói: "Mạt Mat cho anh một ít."
“Anh đợi chút."
Trong lúc nói chuyện, Chu Dịch đã xuống giường, Mạt Mạt đưa túi da bò cho Chu Dịch: "Cho nước nóng vào là được.”
Trần Đông cũng tới gần: "Cho tôi một gói với."
Chu Dịch kéo Trần Đông: "Hai chúng ta ăn chung một gói là đủ rồi, không còn sớm nữa, còn không mau đến toa ăn là hết cơm đấy."
Lần này Trần Đông vội rồi, nhìn đồng hồ đã gần mười hai giờ, sau mười hai giờ toa ăn sẽ đóng cửa, anh ấy vội vàng kéo Chu Dịch äi. Mat Mat liếc nhìn đồng hồ của Trân Đông, Ở thời đại này không phải ai cũng có thể đeo đồng hồ, cô cũng không thấy lạ, vì người có thể trở thành bạn của Chu Dịch thì người đó cũng có chút địa vị.
Mạt Mạt và Trương Ngọc Linh mỗi người ăn một cái bánh rưỡi, một nửa lạp xưởng, nửa lạp xưởng còn lại chui vào bụng Khâu Hiếu, cậu bé ăn nửa cái bánh bao. Mạt Mạt cất số bánh bao còn lại, giữ lại cho Khâu Hiếu tối đói thì ăn.
Mat Mat cầm hộp cơm đi rửa, Trương Ngọc Linh cũng không tranh làm, bà lại cảm thán có con gái thật tốt, nhưng bây giờ bà cũng có con gái rồi.
Mạt Mạt nhanh chóng rửa xong, vừa quay lại thì giật mình: "Anh Chu, sao anh đi đường không phát ra tiếng động thế?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận