Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 339. Khen thưởng 1

Chương 339. Khen thưởng 1Chương 339. Khen thưởng 1
Mạt Mạt chết sống không chịu đi tắm, Trang Triều Dương phiền muộn nhìn nước nóng, chuẩn bị phí công rồi.
Buổi sáng Mạt Mạt đang ngủ say, Trang Triều Dương gọi ở bên tai "Vợ ơi, dậy đi, bốn giờ rồi."
Mạt Mạt lật người, kéo mền cao lên, rụt đầu vào chăn.
Trang Triều Dương"...
Anh cũng không muốn gọi Mạt Mạt dậy, nhưng hôm qua cô gái này dặn đi dặn lại anh rằng nhất định phải gọi cô dậy.
"Vợ ơi, em lại không dậy thì sẽ muộn mất, em không đi hái nấm sao?"
Mạt Mạt ngồi dậy, đúng rồi, cô còn phải đi hái nấm, lật người qua Trang Triều Dương, nhanh nhẹn mặc xong quần áo, rửa mặt xong xuôi, mất không đến năm phút.
Trang Triêu Dương thả đồng hồ xuống, tốc độ của vợ có thể bắt kịp với những người lính của anh.
Trang Triều Dương thấy Mạt Mạt muốn đi ra ngoài, xuống giường ngăn lại,"Còn chưa phải lúc, ăn cơm rồi đi."
Mat Mạt sửng sốt,"Anh còn nấu cơm sao?"
"Ừ"
Mạt Mạt hỏi,'Anh dậy mấy giờ vậy?" "Ba giờ."
Mạt Mạt lao vào lồng ngực của Trang Triều Dương,"Đồng chí Trang Triều Dương, anh tốt quá đi."
Trang Triều Dương chỉ vào môi,'Vậy khen thưởng đi nào."
Mạt Mạt thoải mái hôn một cái.
Mạt Mạt ăn xong bữa sáng, lúc xuống lầu, chị dâu Vương đã đến,'Không tệ, đã dậy rồi."
"Chị dâu, Tê Hồng không tới sao?"
Chị dâu Vương nói: "Một lát nữa sẽ đến, cô ấy ấy à, vẫn luôn đúng giờ mới tới."
Mạt Mạt không tin, nhìn chằm chằm đồng hồ, 4 giờ 30, Ta Hong đúng giờ chạy tới"Không tới trễ chứ!"
Chị dâu Vương cười nói với Mạt Mạt nói: "Thế nào, chị nói không sai chứt"
Tê Hồng khó hiểu nhìn Mạt Mạt,"Hai người đang nói gì vậy?”
Mat Mạt cười,"Nói chuyện cô chạy tới sát giờ."
Tề Hồng,"Thói quen từ nhỏ rồi, không đổi được."
Chị dâu Vương đeo giỏ,"Vừa đi vừa nói, một chốc nữa mọi người đều dậy hết rồi."
Ba người Mạt Mạt leo lên núi, mới năm giờ rưỡi, trước hái một mảnh hôm qua phát hiện, tiếp tục leo lên núi.
Ba người không có ở cùng một nơi, cách có chút xa, nhưng vẫn nhìn thấy, sẽ không sợ hãi. Mat Mạt thấy bên cạnh không có ai, bắt đầu lên vào trong không gian, vận khí của Mạt Mạt tương đối tốt, tìm được đều là thành miếng, rất nhanh đầy rổ, còn lại đều thu vào không gian.
Hai người chị dâu Vương còn chưa đầy, Mạt Mạt đi tới giúp hái, đột nhiên bên cạnh có một con thỏ xông tới, dọa Mạt Mạt kêu to một tiếng. Mạt Mạt la to, dọa con thỏ sợ hãi, con thỏ quay đầu, chạy về phía Tề Hồng.
Te Hồng nhìn thấy con thỏ thì mắt sáng rực, kêu lớn,"Mạt Mạt, cô chặn lại, chị dâu Vương cũng tới vây bắt nó."
Con thỏ nhìn thấy Tề Hồng, xoay người chạy, vừa khéo Mạt Mạt chặn phía sau, chị dâu Vương lại vây quanh, hoảng hốt chạy bừa, đông, đụng phải thân cây, bị choáng váng.
Mạt Mạt cách gần nhất, lao tới đè lại, xách lỗ tai con thỏ lên, thật đúng là chìm, con thỏ chậm qua thần, đạp thẳng chân sau, thiếu chút nữa đá trúng Mạt Mạt.
Tê Hồng đi tới, níu lỗ tai con thỏ,"Thật nặng, khoảng năm ký."
Chị dâu Vương cũng xách lên,"Đúng vậy."
Thế nhưng chỉ có một con thỏ, ba người đều ra sức, Mạt Mạt thấy tất cả mọi người không nói lời nào,"Hai người nói xem, chia như thế nào?"
Tê Hồng,"Chia cái gì, cùng nhau ăn thôi."
Mạt Mạt không lên tiếng, nhìn chị dâu Vương. Chị dâu Vương nghĩ là, nếu như cùng nhau ăn, con cái nhà bọn họ nhiều, chỉ có thể để người lớn trong nhà đi, con mình sẽ không có ăn, nghĩ nghĩ,"Vẫn nên chia đi"
Tê Hồng muốn nói gì đó, Mat Mạt kéo cô ấy một cái,"Tôi cũng muốn chia."
Chị dâu Vương thấy Mạt Mạt đồng ý, nhìn Tề Hồng.
Tất cả mọi người đồng ý, Tê Hồng chỉ có thể nói: "Vậy thì chia đi."
Đã quyết định chia con thỏ, chị dâu Vương không quản nữa, quay về tiếp tục hái nấm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận