Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chuong 1402. Ke Cho 2

Chuong 1402. Ke Cho 2Chuong 1402. Ke Cho 2
Mat Mat vừa mở cửa vừa nói,"Phòng dành cho khách ở trên lầu Mễ Mễ ở, chỉ còn phòng dưới lầu thôi, phòng này hướng Đông, ánh sáng được lắm, cũng không ẩm thấp, em xem xem, nếu không hài lòng thì đổi phòng khác."
Từ Li ngại ngùng,"Mạt Mạt, xem chị nói kìa, em đến làm phiền đã ngại lắm rồi, sao có thể không hài lòng chứ! Em rất thích cảm ơn Mạt Mạt."
Kỳ Dung nghiêm túc đánh giá một lượt, ánh sáng quả thực tốt,"Cảm ơn!"
Mạt Mạt,"Khách sáo rồi, được rồi, hai người thu đọn hành lý đi, tôi lên lầu thay quần áo đã."
Từ Lị,"Được."
Mạt Mạt thay quần áo xuống nhà, Tùng Nhân và An An đã tan học về, đang nói chuyện với Mễ Mễ, hai vợ chồng Từ Lị cũng ra ngoài rồi.
Kỳ Dung ra ngoài chuyển hai lần đồ đạc, trở lại nói: "Một tuần sau tôi trở về, thời gian này tôi xin nghỉ phép cho Từ Lị, một tuần sau tôi tới đón cô ấy."
Mạt Mạt,"Được."
Từ Lị ra ngoài tiễn Kỳ Dung.
Mạt Mạt nhìn dáng vẻ thân mật của hai người, yên tâm rồi, Kỳ Dung thực sự đặt Từ Lị trong lòng rồi!
Từ Lị mãi cho đến khi xe đi rồi mới trở vào nhà, Mat Mat đang xem xét dong đồ ăn mà Kỳ Dung đem đến.
Mạt Mạt lấy ra bít tết, cà phê, bánh trái, sữa bột, còn có một số trái cây nhập khẩu, thu hút chú ý nhất chính là tôm hùm.
Từ Lị cười,"Đây đều là do Kỳ Dung chuẩn bị."
Mat Mat đứng dậy, Anh ta thực sự tặng quà hào phóng, sao vậy, không tặng quà thì chị không chăm sóc em à.
Từ Lị,"Anh ấy áy náy trong lòng, nếu không phải em ngăn lại thì còn chuẩn bị nữa!"
Mat Mat bĩu môi/Anh ta lúc trước lợi dụng chị, chị chẳng thấy anh ta có áy náy xấu hổ nữa."
Từ Li phì cười,"Đó không phải là trước đây sao, giờ thì không rồi, em nói với anh ấy rồi, không được lợi dụng bạn em."
Mat Mat" Dao ôi, xem ra Kỳ Dung còn có tiềm năng vợ quản nghiêm nữa!"
Từ Li cong cong hai mắt,"Đó là vì anh ấy để tâm đến em."
Trước đây Mạt Mạt đều là người phát cẩu lương, hôm nay ăn phải một vốc cẩu lương của Từ Lị thì hơi nghẹn, không thèm để ý tới người phụ nữ hạnh phúc nữa.
Mạt Mạt gọi tun,"Thu dọn cho mẹ, để bánh trái và sữa bột vào trong tủ."
Tùng Nhân nhìn tôm hùm, nuốt nước bọt ừng ực,"Mẹ, tối nay ăn tôm hùm đi!" Mat Mat mở thùng ra dem, một thùng bổn con chỉ khoảng hơn một cân, đây là qua Kỳ Dung biếu bọn họ, đem đi biếu nữa thì không hay, bốn con giữ lại ăn hết, cũng không cần tiết kiệm nữa.
Mat Mat đứng dậy,"Được, tối nay chúng ta ăn bít tết đồ ăn Tây, để mẹ trổ tài nghệ cho xem."
Tùng Nhân vẫn giữ ánh mắt nghi ngờ,"Mẹ, mẹ biết nấu đồ ăn Tây không?"
Mat Mạt hừ hừ,"Đương nhiên không biết."
Mạt Mạt thực sự không biết, kiếp trước nghèo mà, làm gì nữa ăn bít tết, cô chỉ biết đồ ăn Tây trong lý thuyết thôi.
Tùng Nhân/..."
Quả nhiên là mẹ, biết biết cũng có thể nói hùng hồn.
Mat Mat cười hi hì"Tuy rằng mẹ không biết, nhưng bít tết dùng cách nấu kiểu Trung Quốc, sáng tạo một tí, đúng, cho bọn con nếm thử đồ ăn Tây sáng tạo."
Mạt Mạt rất tự tin với tài nghệ nấu ăn của mình, đã nghĩ xong xuôi phải làm như thế nào rồi.
Mạt Mạt lấy ra một ít trái cây nhập khẩu, sai Tùng Nhân đi rửa, đám trẻ con ăn lót dạ trước.
Từ Lị tới giúp Mạt Mạt một tay, Mạt Mạt rất nhanh đã nấu xong cơm tối, cắt thịt bò bít tết thành miếng con chì, mùi vị cũng không tồi, tôm hùm thì càng không cần nói, phối hợp thêm nước xốt, đám trẻ con ăn vô cùng sung sướng. Từ Li khâm phục Mat Mat cực kì/"Em quyết định rồi, mấy ngày này em phải học chị nấu ăn."
Mạt Mat cười,"Được luôn!"
Từ Lị,"Đúng rồi, không phải em được nghỉ phép sao, em ở nhà trông Thất Cân và Mễ Mễ cho chị nhé!"
Mat Mạt cũng không khách sáo,"Đồng ý."
Ăn cơm xong Mạt Mạt thu dọn nhà bếp, xong xuôi ra ngoài ngồi bên cạnh Mễ Mễ, ngón tay chỉ vào tai Mễ Mễ,"Mễ Mễ, kể cho cô biết tai của cháu sao lại không nghe được, có được không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận