Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1550. -

Chương 1550. -Chương 1550. -
Lời của một đứa nhóc, Liên Quốc Trung liếc mắt là có thể nhìn ra, đối với Mễ Mễ càng hài lòng hơn.
Hạo Dương lớn hơn so với Tùng Nhân, vóc dáng lại gần bằng Tùng Nhân, lớn tuổi rồi, đối với cô em gái Mễ Mễ này, thật không có quá nhiều ưa thích, chủ yếu là do không cùng một độ tuổi.
Hạo Bác tuổi còn nhỏ hơn chút, còn có thể nói chuyện phiếm vài câu, nhưng hai đứa bé vẫn bày tỏ sự chào đón đối với Mễ Mễ.
Liên Quốc Trung rất thích Mễ Mễ, thế nhưng sẽ không vượt qua cháu gái ruột, rất nhanh đề tài đã quay lại trên người con gái: "Con gái cha cũng là có bản lĩnh, không phải sinh viên tốt nghiệp ngành kinh tế mà có thể đi giảng bài cho ngành kinh tế.
Tùng Nhân tiếp lời nói: "Ông ngoại, tiết của mẹ cháu, trong lớp lúc nào cũng đông nghẹt!"
Liên Quốc Trung lại càng vui vẻ hơn, con gái cũng lợi hại, mỗi lần cùng người khác nói chuyện phiếm có nhắc đến, nghe thấy mọi người khen con gái ông, ông cảm thấy eo cũng không đau, chân cũng không mỏi nữa, trong lòng khỏi phải nói kiêu ngạo biết bao nhiêu.
Liên Thanh Bách đập vào đầu con trai nhà mình: "Sau này hai đứa các con phải học tập cho thật giỏi, đừng khiến cho cô mất mặt."
Hạo Dương hít vào một hơi, cậu bé rất thích cô, bởi vì cô rất thi vị, quân áo đẹp, tiên tiêu vặt, đồ ăn ngon, nhưng trong lòng có chút sợ cô, bởi vì mỗi lần nhắc đến cô, cậu bé đều sẽ bị đánh, cô học tập quá giỏi, mỗi lần cha đều lấy cô để giáo dục cậu bé.
Hạo Dương nghiêng đầu nhìn Tùng Nhân và An An, trong lòng càng bế tắc, hai đứa em trai họ nhà cô cũng là yêu nghiệt, đứa này lại học giỏi hơn so với đứa kia.
Học kỳ này cũng không biết Tùng Nhân trúng gió øì, cố gắng phấn đấu, sau đó thì cậu bé lại càng thảm.
Tùng Nhân cười vui mừng, khiến cho ông anh Hạo Dương luôn tự cao tự đại bây giờ thì không còn nữa rồi!
Đồ ăn rất nhanh đã xong, cả một bàn đầy đồ ăn.
Liên Quốc Trung vui vẻ, lấy rượu ra lôi kéo Trang Triều Dương và Thanh Bách uống rượu, Tùng Nhân hít mũi một cái, cũng muốn uống, đáng tiếc bị mẹ cho một ánh mắt trấn áp, chỉ có thể ngoan ngoãn uống nước ngọt có gas.
Triệu Tuệ bảo Mạt Mạt ăn nhiều chút: "Mạt Mạt này sao em lại gửi qua bưu điện trở về nhiều đồ như vậy, chị thật sự ngại lắm."
Mạt Mạt: "Không tốn nhiều tiền, bọn nhỏ thích là được, hơn nữa, chị dâu không phải cũng cứ gửi đồ cho em qua bưu điện hay sao?”
Triệu Tuệ trừng mắt với Hạo Dương, hai thằng nhóc thúi này đương nhiên thích rồi, Triệu Tuệ bật chế độ phê phán, phê phán hai đứa Hạo Dương, tuổi không lớn lắm mà ngày nào cũng làm đẹp, giống như con gái vậy, tới cuối cùng chốt lại một câu: "Suy cho cùng thì thời đại khác biệt rồi."
Triệu Tuệ làm giáo viên, nói nhiều nhất vẫn là chuyện ở trường học.
Mạt Mạt cũng trò chuyện với Triệu Tuệ một chút chuyện ở thành phố Z, nhắc đến tiệm chụp ảnh của Tề Hồng, Triệu Tuệ: "Đáng tiếc thủ đô còn chưa có, nếu như có chị cũng dẫn bọn nhỏ đi chụp."
Mạt Mạt: "Bắt chước nhanh vô cùng, qua một thời gian là sẽ có."
Mạt Mạt và Triệu Tuệ lại nói đến những chuyện khác, Miêu Tình cũng trò chuyện với các cháu, trên bàn cơm ầm ï sôi nổi.
Ăn cơm xong, Mạt Mạt và Trang Triều Dương dẫn bọn nhỏ đến nhà Trang Triều Lộ.
Trong nhà chỉ có Trang Triêu Lộ và Khởi Bác, Mạt Mạt hỏi: "Bàng Linh và bọn nhỏ đâu?"
Trang Triều Lộ ôm chầm lấy Thất Cân nói: "Đến quân đồn đón năm mới rồi, năm nay Khởi Hành không vê."
Mạt Mạt sửng sốt: "Vậy hôm nay chẳng phải là chỉ có Khởi Bác ở nhà ạ."
Trang Triều Lộ cô đơn vô cùng: "Đúng vậy, chỉ còn có Khởi Bác."
Người đã già, chỉ hy vọng con cái đều vây quanh bên người, đáng tiếc, con cái đã lớn rồi, có cuộc sống của mình. Trang Trieu Dương cau mày: "Khởi Thăng đâu? Không về sao?"
Trang Triều Lộ nhắc tới Khởi Thăng thì tức giận: "Không về, đến sở nghiên cứu rồi."
Trang Triều Dương không lên tiếng, sự tức giận của chị gái có chút lớn.
Trang Triều Lộ nhìn Mạt Mạt cười nói: "Cũng may, năm nay các em về ăn tết."
Mạt Mạt cười: "Đúng vậy, chúng em về, còn có thể náo nhiệt một chút."
Bạn cần đăng nhập để bình luận