Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1444. Động não 2

Chương 1444. Động não 2Chương 1444. Động não 2
Phùng Quyên đột nhiên cười điên cuồng, nhất định là oán hận Lý Chính, đây là kiểu người gì vậy, rõ ràng là tự mình làm sai, ngược lại còn đẩy tất cả sai lầm sang cho người khác, cặn bã.
Sắc mặt Mạt Mạt không được tốt, không, phải là sắc mặt tối vô cùng: "Chị họ, chị không sao chứ!"
Mat Mạt khẽ cười: "Không sao."
Thẩm Dân cười: "Không sao thì tốt, em là Thẩm Dân, cậu hai nhà họ Thẩm, cha em đang chờ ở nhà, chúng ta trở về thôi."
Mạt Mạt: "Được, đây là con gái nuôi của chị Mễ Mễ, Mễ Mễ gọi cậu đi."
Thẩm Dân còn chưa kết hôn, nhưng rất thích trẻ con, cô bé con mềm mại, anh ấy rất thích, nghe thấy Mẽề Mễ gọi cậu, Thẩm Dân cười vô cùng rực rỡ.
Thẩm Dân không có phong cách thư sinh giống Thẩm Triết, ngược lại càng giống một chàng trai tươi sáng như ánh mặt trời, cười rộ lên như mặt trời nhỏ, tức khắc mang đến sự ấm áp cho người khác.
Thẩm Dân cầm lấy hành lý của Mạt Mạt và Mễ Mễ, Mat Mạt ngại ngùng: "Chị tự làm cũng được."
Thẩm Dân từ chối: "Thân là đàn ông sao có thể để cho phụ nữ phải tốn sức được, giao cho em là được rồi."
Mạt Mạt sững sờ, Thẩm Dân này dùng vẻ mặt tươi sáng như ánh nắng để nói ra những lời chững chac đàng hoàng, trái ngược lại de thương!
Thiện cảm của Mạt Mạt với Thẩm Dân như bão táp, ngay cả Mễ Mễ cũng bị bắt làm tù binh rồi.
Lên xe, Thẩm Dân nói: "Chị họ, em thấy sắc mặt chị không được tốt, say sóng à?"
Mạt Mạt: "Ừm, chị cũng không biết, bản thân mình từ đầu đến đuôi là một con vịt cạn, mấy ngày nay phải chịu khổ, xem ra lúc trở về phải đi máy bay rồi."
Thẩm Dân vui vẻ: "Chị họ giống như Dawes."
Mạt Mạt nghĩ đến Dawes, có sự so sánh, cô cũng không cảm thấy khó chịu như vậy nữa, Dawes nghiêm trọng hơn so với cô nhiều.
Thẩm Dân thấy sắc mặt Mạt Mạt vẫn còn có chút trắng: "Chị nghỉ ngơi một lát đi, đến nơi em bảo chị."
Mạt Mạt nói cám ơn, nhắm mắt lại, cô không vội ngắm cảnh vật bên ngoài, lần này tới có thời gian đi dạo, quả thực cô cần nghỉ ngơi, lát nữa còn phải đi gặp cha của Thẩm Triết, ông cậu họ, tộc trưởng hiện tại của nhà họ Thẩm.
Xe chạy vô cùng bình ổn, Mạt Mạt rất dễ chịu, cũng không dám chìm vào giấc ngủ, sợ buông thả thì quá thất lễ.
Cảng khẩu cách tòa nhà có chút xa, nửa tiếng sau, Mạt Mạt mở to mắt, còn chưa tới, Mạt Mạt chú ý đến cảnh sắc bên ngoài cửa sổ, kiến trúc bên này xanh sạch hóa rất cao, mất mười mấy phút mới có thể nhìn thấy một căn nhà lộng lẫy. Trong đầu Mat Mat xet qua hai chữ xa hoa, Thẩm Dân chú ý thấy Mạt Mạt dậy rồi nói: "Sắp đến chỗ ở rồi."
Mạt Mạt tò mò hỏi: "Đây là đâu?"
Hai đời của Mạt Mạt, lần đầu tiên tới nơi như thế này, mở mang sự hiểu biết, có nhà còn có bảo vệ đứng gác, đây rốt cuộc là khu vực gì vậy?
Thẩm Dân: "Đây là thị trấn Libby, bên này tụ hội nhiều thương gia giàu có, mỗi một căn biệt thự tính bảo mật riêng tư rất tốt, rất nhiêu thương nhân có tiếng tăm đều sẽ lựa chọn nơi này, đương nhiên còn có một vài ngôi sao."
Mạt Mạt cảm thấy, đất này có tiền cũng không nhất định có thể đi vào, đây là tượng trưng cho thân phận, trong lòng Mạt Mạt hơi có chút kích động, hai đời, vậy mà cô tới nơi này.
Đời trước ở trên TV cô cũng chưa từng thấy, sau đó Mạt Mạt cảm thấy, nhà họ Thẩm thật sự lợi hại, ở nước ngoài có thể lăn lộn đến loại trình độ này, quá giỏi!
Thẩm Dân dường như biết Mạt Mạt đang suy nghĩ gì, giải thích: "Chị họ, đây vẫn chưa phải khu tốt nhất, vẫn còn có một khu, chỗ đó mới là biểu tượng cho thân phận địa vị, nơi này chỉ cần tài sản của chị đủ lớn là có thể mua được, nhưng ở khu khác, chen nhau vỡ đầu cũng không vào được, đó mới là tượng trưng cho thân phận."
Mạt Mạt sửng sốt một chút, được rồi, kiến thức của cô ít, may mà chưa mở miệng, Mạt Mạt cũng không truy hỏi, không hà tất phải biết, khoảng cách quá xa vời với cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận