Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 881. Đòi mạng 1p

Chương 881. Đòi mạng 1pChương 881. Đòi mạng 1p
Đòi mạng 1
Mạt Mạt bỏ chân xuống khỏi ghế sô pha: "Cha nuôi, sao cha lại tới đây?"
Khâu Văn Trạch xách đồ, cảm ơn chiến sĩ trẻ dẫn đường, bước vào nhà rồi nói: "Cha tìm con có chút việc, đây là đồ ăn mua cho mấy đứa nhỏ."
Mạt Mạt cầm túi, cả một túi đầy kẹo và bánh quy: "Cha nuôi, cha quá nuông chiều bọn nhỏ rồi, lần trước đến cũng mang cả một túi to."
Khâu Văn Trạch rót cho mình một ly nước, vừa uống vừa nói: "Khó khăn lắm cha mới tới được một lần, có thể cho bọn nhỏ được mấy lần nữa chứ, không tính là nuông chiều đâu."
Tùng Nhân là người vui nhất, lần trước ông nội đến mang cho cả một túi lớn, cậu họ về cũng mang theo rất nhiều kẹo với socola, còn có xe đồ chơi yêu thích, hôm nay lại có thêm một túi lớn nữa, ngăn kéo của cậu đã đầy rồi.
Tùng Nhân ôm túi rồi cùng An An nói: "Cám ơn ông ngoại nuôi."
Khâu Văn Trạch nói: "Con xem Tùng Nhân và An An hiểu chuyện chưa kìa, không bị chiều hư đâu."
Mạt Mạt ngồi xuống: "Tùng Nhân con mang ra chia cho cậu Vân Bình đi."
Tùng Nhân nói: "Dạ mẹ.” Bọn nhỏ vào phòng, Mat Mat hỏi: "Cha nuôi, cha tìm con có chuyện gì thế?" Khâu Văn Trạch nói: "Hôm nay cha có gặp Thẩm Triết, muốn nhờ cậu ấy giúp cha thuê một cửa hàng. Thế rồi cậu ấy nói với cha là con mới được thừa kế một cửa hàng ở mặt tiền, vị trí và diện tích cũng phù hợp với yêu cầu của cha. Vậy nên cha tới tìm con, muốn thuê lại cửa hàng đó của con. Hợp đồng thì Thẩm Triết cũng đã nói với cha rồi, ký theo từng năm một, vậy nên cha cũng sẽ ký hợp đồng như thế, giá thuê thì theo giá thị trường."
Mạt Mạt vui vẻ nói: "Đương nhiên không thành vấn đề."
Khâu Văn Trạch nói: "Nói đến cái này cũng là cha chiếm lợi của con rồi. Cha đã hỏi qua mấy người Hoa kiều, ở nước M rất khó thuê được cửa hàng mặt tiền, cho dù thuê được thì giá thuê cũng cao gấp đôi giá thị trường, quả thật làm ăn ở nước ngoài thật khó."
Mạt Mạt nói: "Cha nuôi mà nói như vậy thì khác gì đánh vào mặt con chứ. Chúng ta là người một nhà, nếu cha mà còn nói như vậy thì con cũng không dám lấy tiền thuê nữa đâu."
Khâu Văn Trạch vội vàng nói: "Đừng như vậy, nếu con không chịu lay tiền thuê nhà thì cha thà bỏ thêm gấp đôi tiền để đi thuê chỗ khác. Chúng ta là người nhà nhưng làm ăn phải rõ ràng rành mạch."
Khâu Văn Trạch có phép tắc của mình, con gái nuôi cũng là con gái, bây giờ còn sống thì không so đo, nhưng nếu như chẳng may ông ấy không còn nữa, thế hệ con cháu sau này sẽ thế nào? Để tránh khỏi những phiền toái sau này, tất cả cứ theo hợp đồng chính thức rồi làm việc là tốt nhất.
Khâu Văn Trạch có thể nghĩ đến thì đương nhiên Mạt Mạt cũng có thể nghĩ đến, làm như vậy để tránh làm tổn thương tình cảm của hai gia đình sau này.
Mạt Mạt nói: "Hợp đồng đều do nhà họ Thẩm phụ trách, vậy nên chuyện hợp đồng cha cứ bàn trực tiếp với Thẩm Triết là được."
Khâu Văn Trạch nói: "Cha biết rồi, còn về chuyện tiền thuê nhà, lúc này trong tay cha không còn lại bao nhiêu tiền, hai tháng nữa rồi sẽ chuyển cho con nhé."
Mạt Mạt nói: "Cha nuôi, con không gấp đâu, khi nào cha nuôi có thì đưa cho con cũng được."
"Vậy là tốt rồi, cha cảm ơn con trước nhé."
Mạt Mạt nói: "Cha nuôi, cha mà còn khách sáo nữa là con giận đấy."
"Được rồi, cha không khách sáo nữa."
Khâu Văn Trạch thâm cảm thấy may mắn, may mắn vì lúc trước nhận Mạt Mạt làm con gái nuôi. Nếu như không nhận Mạt Mạt làm con gái, quá trình phát triển của ông ấy cũng sẽ không được thuận lợi như bây giờ. Hiện tại những vấn đề khó khăn của ông ấy được giải quyết đều có liên quan đến con gái.
Khâu Văn Trạch cảm khái, chuyện thành công nhất trong cuộc đời này chính là nhận Mạt Mạt làm con gái nuôi.
Trong lòng Khâu Văn Trạch khẽ cười, số tiền trong tay con bé này tính ra còn nhiêu hơn cả cha nuôi là ông nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận