Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 267. Dê vào miệng sói 1

Chương 267. Dê vào miệng sói 1Chương 267. Dê vào miệng sói 1
Dê vào miệng sói 1
Mạt Mạt tỏ ra cực kỳ vô tội, dù sao cô cũng quyết giả ngu đến cùng, chính là em không nghe em không hiểu rồi liền xoay người giúp mẹ nấu cơm. Liên Quốc Trung nhìn thoáng qua bầu trời bên ngoài, ừm, hôm nay trời thật đẹp.
Trang Triều Dương nghiến răng nghiến lợi, bản lĩnh giả ngu của cô nhóc này lại tăng thêm nữa rồi.
Ăn sáng xong, người nên đi làm thì cứ đi làm, người nên ở nhà cứ ở nhà. Trang Triều Dương đi theo sát phía sau Mạt Mạt: "Hôm nay em xin nghỉ đi"
"Hôm nay mới là ngày đầu tháng mà em xin nghỉ thì không tốt lắm đâu."
"Hôm nay anh mới có một ngày nghỉ, đồng chí Liên Mạt Mạt, chúng ta đã một tháng rưỡi không được gặp nhau rồi, em không nhớ anh à?"
Khóe miệng Mat Mạt nhếch lên: "Không nhớ."
"Đồng chí Liên Mạt Mạt, nói dối lòng như thế sẽ bị sét đánh đấy."
Mạt Mạt giật giật khóe miệng: "Mấy lời đó là em dành cho anh, bây giờ anh lại áp dụng ngược lại cho em thế à?"
"Học tập mọi lúc mọi nơi là tư tưởng của quân đội ta mà." Mat Mat:
Trang Triều Dương không từ bỏ: "Em xin nghỉ đi, anh dẫn em đi câu cá."
Mat Mat:
Tại sao cô lại có cảm giác ý tứ đẳng sau của câu nói này là, anh sẽ dẫn em chui vào bụi cỏ lau đây? Nhưng nhìn bộ dáng chính trực của Trang Triều Dương, có lễ cô suy nghĩ đen tối rồi.
"Không đi, cá trong nhà ăn không hết rồi."
Nhìn vẻ mặt thất vọng của Trang Trieu Dương, Mạt Mạt nghiến răng nghiến lợi, xem ra cô nghĩ đúng rồi.
Trang Triều Dương lại nói: "Vậy để anh dẫn em đi xem phim nhé."
Mạt Mạt ha ha, Trang Triều Dương một bụng toàn ý xấu, rạp chiếu phim tối đen như mực vậy, là nơi thuận tiện nhất để làm chuyện xấu: "Không đi, đều là phim tuyên truyền cả, không có gì hay mà xem hết."
"Vậy để anh dẫn em đến nhà chị gái chơi cũng được, đạp xe đến đó đi đi vê về một ngày là đủ rồi."
Mạt Mạt xách túi vải cười ngọt ngào: "Đồng chí Trang Triều Dương, em cũng chưa đồng ý xin nghỉ mà, bây giờ em phải đi làm."
Trang Triều Dương túm lấy túi vải, nói mềm không được liền chuyển qua cứng rắn: "Đồng chí Liên Mạt Mạt, lần này anh trở về chính là muốn nói chuyện của hai chúng ta, nếu em không chịu xin nghỉ thì anh sẽ đi xin cho em."
"Ôi chao, lúc này còn chưa kết hôn mà đã bắt đầu lấy tư cách chủ nhà để ép buộc em rồi, nếu thật sự kết hôn mà em không theo ý anh, có khi anh cũng đánh em luôn đấy, em sợ quá đi!"
Trang Triều Dương xoa trán: "Dáng vẻ sợ hãi của em còn có thể giả hơn được nữa không?"
Mạt Mạt lộ ra bốn cái răng trắng bóc: "Có thể chứ!"
Trang Triều Dương bất lực: "Mạt Mạt, anh thật sự bị kích thích rồi. Em đã trưởng thành rồi, hai chúng ta cũng nên kết hôn rồi đấy. Trong doanh trại của anh chỉ có một mình anh là chưa kết hôn thôi, con trai của Vương Thiết Trụ đã được một tuổi rồi kia kìa."
Trước đó trong bộ đội còn có Hứa Thành với anh, giờ thì tốt rồi, Hứa Thành cũng im hơi lặng tiếng kết hôn rồi, trong bộ đội chỉ còn anh liền trở nên nổi bật nhất.
Mạt Mạt cũng không đùa nữa, bỏ túi vải xuống: "Đi thôi, đi xin phép nghỉ."
Trang Triều Dương sảng khoái đáp: "Ừ."
Hai người đạp xe đi, Mạt Mạt ngồi ở yên sau xe hỏi: "Anh đã được phân nhà chưa?"
"Có rồi, ở lầu ba, một căn hai phòng ngủ sáu mươi mét vuông. Đồ đạc trong nhà cũng đã đưa tới rồi. Cho nên đồng chí Liên Mạt Mạt, hai chúng ta tranh thủ hôm nay đi lấy giấy chứng nhận kết hôn đi”
"Anh nghĩ hay lắm, em đã tính toán xong hết rồi. Em dồn được hai ngày nghỉ, lại xin nghỉ phép thêm một ngày, đến cuối tháng này sẽ đi thăm anh, chuẩn bị trước tất cả những đồ dùng sau này."
Trang Triều Dương tâm tình phấn chấn, rốt cuộc thì Mạt Mạt cũng đã xuôi rồi: "Vậy em nói khi nào thì chúng ta đi nhận giấy chứng nhận kết hôn."
Mạt Mạt nhẩm tính thời gian: "Ít nhất phải chờ cháu em đầy tháng cái đã."
Trang Triều Dương nhận được tin chính xác, cảm giác sức lực toàn thân đầy tràn dùng mãi không hết, dưới chân cũng đạp nhanh hơn: "Được, nghe lời em. Đúng rồi, anh nghe cha em nói là cặp song sinh muốn vào bộ đội à?"
Mạt Mạt nắm chặt góc áo Trang Triều Dương: "Phải, giữa tháng này, vài ngày nữa sẽ kiểm tra sức khỏe."
Bạn cần đăng nhập để bình luận