Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 291. Chỗ không thể miêu tả 1

Chương 291. Chỗ không thể miêu tả 1Chương 291. Chỗ không thể miêu tả 1
Chỗ không thể miêu tả 1
Mat Mat bước vào sân, cô đứng ở cửa gỗ, xuyên qua khe hở trên cửa gỗ có thể nhìn thấy Liên Thu Hoa đang đứng ở cửa.
"Liên Thu Hoa, chị đi ra đây."
Liên Thu Hoa chặn cửa, không chịu mở ra: "Tôi sẽ không ra ngoài, cô muốn tiền cũng không có đâu."
Mạt Mạt nghe xong biết Liên Thu Hoa đã biết tin tức, nên cô không cần nói nhảm nữa: "Có hai con đường, hoặc là đưa tiền, hoặc là chị vào tù đi!"
Liên Thu Hoa run tay: "Cô đừng dọa tôi, tôi đã hỏi thăm ở Dương Thành rồi, chị dâu của cô không sao, còn sinh được một cậu bé mập mạp nữa."
"Chị nên vui mừng vì chị ấy không sao, bằng không chị nghĩ rằng mình còn có thể quay về à? LE ra chị phải ở trong tù từ lâu rồi."
Liên Thu Hoa sợ nhất khi nghe tin về nhà tù, cô ta còn phải quay trở lại thành phố, vẫn còn một tương lai tươi sáng.
Thấy Liên Thu Hoa giả chết, Mạt Mạt tăng liều thuốc mạnh: "Triều Dương, có phải trong quân đội có điện thoại đúng không? Anh gọi cho cục công an giúp em đi."
Trang Triêu Dương phối hợp: "Được."
Liên Thu Hoa không xác định được có phải Liên Mat Mat đang uy hiếp mình hay không, cô ta không nhìn thấu Liên Mạt Mạt nên không dám đánh cược, hét lên: "Đừng gọi, đừng gọi."
Mạt Mạt móc lỗ tai: "Ý của chị là chị bằng lòng đưa tiền à?"
Liên Thu Hoa khóc lóc: "Tôi đưa, tôi sẽ đưa, nhưng tôi không có nhiều như vậy, chỉ có năm mươi đồng thôi."
Mạt Mạt không tin Liên Thu Hoa chỉ có năm mươi đồng: "Tôi nghĩ tốt hơn là tôi nên gọi điện thoại!"
"Một trăm, chỉ có một trăm thôi, nhiều hơn thì thật sự không có. Trường học đã đóng cửa nên không có tiền lương, chúng tôi thật sự không có tiền"
Mạt Mạt: "Viết giấy ghi nợ."
Liên Thu Hoa không muốn viết, cô ta đứng yên. Mạt Mạt lạnh lùng nhìn cô ta: "Liên Thu Hoa, tôi không có lòng kiên nhẫn đâu, tôi sẽ đếm đến ba, nếu chị không viết thì tôi cũng không cần tiền nữa, chúng ta hẹn gặp ở cục công an."
"Tôi viết, tôi viết."
Liên Thu Hoa sợ Mạt Mạt nuốt lời nên nhanh chóng viết xong và ném ra ngoài cùng với một trăm đồng, cô ta không dám ra ngoài vì sợ Liên Mạt Mạt sẽ đánh mình.
Mạt Mạt đọc giấy ghi nợ thấy không có vấn đề gì, sau khi đếm tiền, có năm tờ nhân dân tệ, còn những tờ khác đều là năm đồng một đồng, trông giống như một đồng tiên, nhưng cô quá hiểu Liên Thu Hoa, chắc chắn cô ta có tiền riêng, còn nhiều là đằng khác.
Mạt Mạt cầm giấy ghi nợ và tiền rời đi, Trang Triều Dương khởi động xe rồi hỏi: "Nếu hôm nay chúng ta không đến thôn Tiểu Câu, em định lấy số tiền này kiểu gì? Anh thấy bọn họ không phải người sẽ chủ động đưa cho chúng ta."
Mạt Mạt mỉm cười: "Hộ khẩu nông thôn của Tôn Hoa sẽ có nhanh thôi. Tin em đi, cho dù hôm nay em không đến thì vài ngày nữa họ cũng sẽ đến. Bây giờ thì ổn rồi, em đã nhận giấy ghi nợ trước, đợi bọn họ đến cửa, em sẽ dùng giấy ghi nợ đuổi bọn họ."
Trang Triều Dương nói một cách khẳng định: "Có phải em đã làm gì rồi đúng không?"
Mạt Mạt kể cho Trang Triều Dương nghe tất cả những việc mình đã làm, Trang Triều Dương lắng nghe, sau đó gõ vào đầu Mạt Mạt: "Em to gan gớm, sau này không được phép làm như vậy nữa."
Mạt Mạt lè lưỡi: "Em biết rồi."
Lúc trở lại quân đội đã gần năm giờ, Liên Thanh Bách đã chờ ở cửa được một tiếng, Liên Thanh Bách nhìn em gái của mình từ trên xuống dưới, thấy không có gì dị thường mới yên tâm. Anh ấy đưa mắt nhìn Trang Triều Dương: "Coi như cậu trung thực."
Mạt Mạt nhìn thấy rõ ràng, không khỏi suy nghĩ, nếu như anh trai biết mình và Trang Triêu Dương nằm chung chăn, liệu anh ấy có giết Trang Triều Dương không nhỉ?
Buổi tối làm món gà cay, đậu phộng chiên và một đĩa trứng bác, tất cả nguyên liệu deu do Mat Mat mang đến.
Liên Thanh Bách đã mua rượu ở nhà phục vụ của quân khu, nói đến nhà phục vụ thì nó kém hơn hợp tác xã rất nhiều. Nhà phục vụ giống như một cửa hàng ăn vặt ở tương lai, nó chỉ bán gia vị, bút giấy, thuốc lá, rượu và những thứ lặt vặt khác, mấy loại như như ngũ cốc và dầu, vải, kẹo, .. thì phải đến hợp tác xã trong thị trấn để mua.
Liên Thanh Bách cầm bốn bình rượu đi tới, định uống say một trận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận