Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 705. Nỗ Lực 1

Chương 705. Nỗ Lực 1Chương 705. Nỗ Lực 1
Nước mắt Tiểu Vũ rơi lã chã, vừa khóc vừa nói: "Anh hai cháu, anh hai cháu bị cha đánh chết rồi."
Mạt Mạt nghe vậy, cũng không quản hỏi quan gì nữa, thay giày, lấy áo khóac rồi kéo Tiểu Vũ,"Đi nhanh”
Vân Kiến chạy ra, Mat Mat quay lại "Bọn em ở nhà đợi."
Vân Kiến,"Vâng."
Mạt Mạt và Tiểu Vũ chạy xuống lầu, cũng chẳng có thời gian để hỏi rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, vội vội vàng vàng chạy tới đó.
Rất lâu rồi Mạt Mạt không chạy bộ, chạy một mạch tới nhà Trang Triều Lộ, chân cũng sắp mất cảm giác.
Tiểu Vũ câm tay nắm cửa, lấy hết sức bình sinh mở cửa ra, Mạt Mạt vịn cửa đi vào nhà, Trang Triều Lộ đang nhoài lên người Khởi Hàng mà khóc.
Khởi Hàng đau xuýt xoa, giọt mồ hôi to như hạt đậu rơi xuống bên thái dương, sàn nhà ướt đẫm.
Tô Nhị trừng mắt nhìn Tiểu Vũ, ban nãy không giữa được, con nhóc này quả thực đi tìm người đến.
Tô Nhị tức đến mặt mũi đỏ bừng, nhưng Mạt Mạt đến, có chuyện lớn hơn nữa, Tô Nhị cũng sẽ không đánh trước mặt người khác, vợ đã nắm trúng tính cách của anh ấy, mới sai Tiểu Vũ đi tìm Mạt Mạt. Trang Trieu Lộ thấy Mat Mat đến, lòng cũng yên tâm hơn nhiều.
Tô Nhị mím môi, vứt thắt lưng trên tay đi, xoay người lên lầu.
Tiểu Vũ đỡ mẹ dậy, nhìn lưng anh trai rỉ máu, khóc hu hu/Anh, anh ơi, anh thấy sao rồi?"
Mắt Khởi Hàng cũng sắp mở không nổi, nhưng vẫn cứng rắn, giọng khàn đặc,'Không sao, đừng khóc nữa."
Mạt Mạt xoay người vội vàng đi tìm kéo, Trang Triều Lộ nén khóc, cẩn thận cắt cho con trai, nhìn tấm lưng rách da của con trai, Trang Triều Lộ thấy may mắn, cũng không thèm quan tâm đến thể diện của chồng nữa, gào với lên lầu,"Tô Nhị, con anh mà có chuyện øì thì không xong với tôi đâu."
Tô Nhị vẫn đang len lén đứng ở đầu cầu thang, lòng giật thót, anh ấy đánh cũng có chừng mực, tuy rằng rách da nhưng không bị thương gân cốt, bước chân đi qua đi lại, thấy vợ gào lên với mình thì mới vừa mới hạ hỏa chút, giờ lại nổi giận đùng đùng, mẹ nó chứ, tức chết ông đây mất thôi.
Trang Triều Lộ xử lý đơn giản cho Khởi Hàng, sai Tiểu Lưu cảnh vệ lái xe đưa Khởi Hàng tới bệnh viện, xác nhận không có chuyện gì lớn, bôi thuốc xong là về.
Khởi Hàng ngủ thiếp đi, Tiểu Vũ ngồi cạnh trông chừng.
Mạt Mạt cùng Trang Triều Lộ xuống lầu, Mạt Mạt lần đầu tiên thấy chị khóc. Mắt Trang Trieu LỘ sưng vù, Mat Mat hỏi,"Chị, Khởi Hàng không phải đang yên đang lành sao, sao anh rể lại đánh nó?"
Trang Triều Lộ vừa nghĩ tới là bực mình,"Khởi Hàng nghỉ phép về thấy Khởi Thăng không nhập ngũ, biết sẽ khôi phục thi đại học, đợi Tô Nhị về nói với Tô Nhị năm nay xuất ngũ, sợ Tô Nhị không đồng ý, còn nói muốn thi đại học, kết quả lý do nó cũng nghĩ chu toàn rồi, chẳng ngờ Tô Nhị quả thực đồng ý, nhưng lấy bài thi của Khởi Thăng để kiểm tra Khởi Hàng, Khởi Hàng đến công thức cũng không biết, cuối cùng kiểm tra xong, kiến thức cũng trả lại trường hết rồi, trình độ chỉ đến lớp sáu."
Trang Triều Lộ nói tiếp,"Tô Nhị biết Khởi Hàng lừa anh ấy, tức đến mức cầm thắt lưng da đánh Khởi Hàng, chị vốn không định quản, thằng nhóc này đáng đánh, nhưng sau đó chảy máu, chị là người làm mẹ, người con chảy máu có khác gì khoét tim chị đâu? Nhất thời quên bình tĩnh, quên mất Tô Nhị có tức giận nữa cũng không đánh nặng con, bốc đồng sai Tiểu Vũ đi tìm em."
Mạt Mạt nói mà, chị trong lòng cô, luôn là người cao cao tại thượng, dường như không có chuyện gì có thể làm khó chị, ấy vậy mà đi tìm cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận