Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1340. Dẫn sói vào nhà 2

Chương 1340. Dẫn sói vào nhà 2Chương 1340. Dẫn sói vào nhà 2
Mạt Mạt võ lưng Từ Lị, Từ Lị là thật sự thích Kỳ Dung, cũng phải, anh ta đã cứu Từ Li hai lần, đã để lại dấu vết trong lòng Từ Lị, không thể dễ dàng biến mất như vậy được: "Được rồi, đừng khóc nữa, sẽ qua thôi."
Từ Lị khóc thêm vài phút nữa rồi mới kiềm chế lại được nước mắt: "Em tốt hơn nhiều rồi, khóc lên thì không khó chịu nữa, em biết anh ấy không thích em, nhưng em vẫn chưa từ bỏ ý định muốn xác nhận, bây giờ thì tuyệt vọng rồi, về sau sẽ không nghĩ đến nữa."
Mat Mạt chỉnh sửa lại tóc tai cho Từ Lị: "Em có thể tự nghĩ rõ ràng là được rồi, không sao, về ngủ một giấc là chuyện gì cũng sẽ qua thôi."
Từ Lị gật đầu: "Vâng, em ổn rồi, Mạt Mạt, sao chị lại tới đây?"
Mạt Mạt: "Chị gọi điện thoại cho em không ai nghe, nên chị tới, Triệu Phong gửi thư, muốn thử ở chung với em một chút, chị hỏi em xem lúc nào thì gặp anh ta được?"
Từ Lị sụt sịt: "Thứ bảy tuần sau đi, em đã tuyệt vọng rồi, nhưng phải sắp xếp lại tâm trạng một chút, em không muốn gặp mặt trực tiếp, như vậy sẽ không công bằng với Triệu Phong."
Mạt Mạt cong khoé miệng, Từ Lị có thể nghĩ cho Triệu Phong, chứng tỏ cô ấy đã thật sự suy nghĩ rõ ràng rồi: "Vậy được, chị giúp em hẹn." Từ Li gật đầu: "Vâng, Mạt Mat cả người em chẳng còn chút sức lực nào nữa, em lên lầu trước đây"
Mạt Mạt: "Được, chúng ta về nhà."
Từ Lị: "Vâng."
Mạt Mạt nhìn Từ Lị lên lầu, trở lại trong xe, mang theo bọn nhỏ rời đi, ra khỏi sân, Mạt Mạt phải quay đầu xe, nhìn chăm chú vào kính chiếu hậu, vậy mà thấy Kỳ Dung, anh ta đang đứng ở vị trí đối diện với ký túc xá của Từ Li đang ngẩng đầu nhìn, cho đến lúc Mạt Mạt quay xe xong, đã không thấy bóng dáng Kỳ Dung đâu, giống như vừa rồi là ảo giác vậy.
Mạt Mạt nhớ lại phản ứng của Từ Lị, lại liên tưởng đến sáng hôm nay nhìn thấy Kỳ Dung, mẹ ôi, không phải như cô đoán chứ, vì để cho Từ Lị hết hy vọng nên Kỳ Dung cố ý tìm một người phụ nữ, sau đó lại không yên tâm Từ Li cho nên mới đi theo trở vê.
Mạt Mạt thật không hy vọng giống như cô đoán, nếu thật là như thế, thì chứng tỏ trong lòng Kỳ Dung, Từ Lị vẫn có sự khác biệt.
Mạt Mạt lắc đầu, không nghĩ nữa, dù sao Từ Lị nghĩ thông suốt rồi, trở về quỹ đạo cuộc sống ban đầu là được rồi.
Mạt Mạt không vội về nhà, An An muốn đến cửa hàng sách, trong cửa hàng sách ở thành phố Z có đủ loại sách, sách ngoại văn cũng không ít, An An tìm một vòng, cũng không thấy sách giám định đồ cổ, chỉ có thể chọn lấy mấy quyển sách ngoại văn. Thất Cân cũng mua may quyển, đêu là truyện tranh.
Lúc Mạt Mạt về nhà, đứng trong sân, đã có thể nghe thấy hai vợ chồng nhà họ Trịnh cãi nhau, hai vợ chồng không thống nhất được ý kiến.
Kết quả cuối cùng như thế nào, Mạt Mạt không biết, nhưng Mạt Mạt nhìn thấy Diệp Phàm đóng sập cửa đi, lúc đi ngang qua nhà Mạt Mạt, còn hung hăng đá vào cửa lớn một cái.
Mat Mạt: "...”
Thứ hai Mạt Mạt tan làm, trong nhà sát vách có người, Từ Liên đứng trước cửa sổ nhìn thấy Mạt Mạt trở về, đột nhiên kéo rèm cửa lên, giống như Mạt Mạt là thú dữ hay nước lũ vậy.
Mạt Mạt bội phục Từ Liên, lại còn dám trở vê, mắt nhìn về phía gậy gỗ đang treo, Từ Liên còn dám đến, thật sự có thể phát huy được tác dụng.
Mạt Mạt vừa muốn vào nhà, Diệp Phàm lái xe trở về rồi, vẻ mặt giống như núi Trường Bạch, cả đường mang theo gió đi vào nhà, sau đó nhà sát vách lại cãi nhau ầm ï.
Mạt Mạt cũng không để ý, vẫn là thứ tư gặp Vương Thanh mới biết được, Diệp Phàm muốn đuổi Từ Liên đi, việc Trịnh Nghĩa đư Từ Liên đến bệnh viện đã dẫm lên đường ranh giới cuối cùng của Diệp Phàm.
Không biết có phải là Mạt Mạt dẫn dắt cho Diệp Phàm hay không, dù sao cô ta cũng đánh Từ Liên một trận rồi sau đó ném ra khỏi đại viện. Mat Mat phải cảm tạ Diệp Phàm, Từ Liên đi rôi, cô cũng không cần nhìn chằm chằm nữa.
Chỉ là không nghĩ tới, thứ bảy Trịnh Nghĩa trở vê, lại còn quang minh chính đại dẫn Từ Liên về, cùng nhau trở về còn có Diệp Phàm, sắc mặt cô ta mặc dù khó coi, rốt cuộc cũng phải nhịn xuống.
Mat Mạt: "...
Cô thật sự không hiểu được mạch não của nhà họ Trịnh, nhất là Diệp Phàm, mấy ngày trước còn coi TỪ Liên là kẻ thứ ba mà đánh, bây giờ chớp mắt đã lại dẫn về, không sợ thật sự dẫn sói vào nhà à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận