Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 968. Mang thai 2

Chương 968. Mang thai 2Chương 968. Mang thai 2
Mang thai 2
Ngày hôm sau, Mạt Mạt nhìn Bàng Linh đang đi cẩn thận từng ly từng tí, giống như đang sợ hãi vậy.
Mạt Mạt nói: "Cháu cẩn thận quá đấy."
Bàng Linh nói: "Đương nhiên là phải cẩn thận rồi, cháu không còn trẻ nữa, mà Khởi Hành còn lớn tuổi hơn cháu, cuối cùng thì vợ chồng cháu mới có một đứa con. Đứa nhỏ này rất quý giá, hơn nữa bây giờ cũng đang tuyên truyền chính sách sinh một con. Cháu hy vọng trước khi chính sách chính thức được ban hành thì cháu sinh thêm đứa nữa, chứ một người thì quá cô đơn."
Mạt Mạt nhìn bụng Bàng Linh, dự tính ngày sinh trong năm sau. Ước mơ muốn sinh thêm đứa thứ hai của Bàng Linh sẽ không thành hiện thực rồi.
Mạt Mạt sờ bụng, cô cũng phải nhanh lên, nếu muộn hơn thì cũng không kịp rồi.
Bàng Linh rất để ý đến đứa trẻ trong bụng, đây chính là sự tiếp nối sinh mệnh của cô ấy. Từ một người lúc nào cũng đi hùng hùng hổ hổ như trước kia, trở thành đi từ từ chậm rãi. Hơn nữa trong túi còn mang theo hoa quả nữa để bổ sung dinh dưỡng nữa.
Bàng Linh nói: "Mẹ cháu nói lúc mợ út mang thai ăn nhiều, mà ăn hoa quả cũng không ít, vậy nên đứa nhỏ sinh ra mới trắng trẻo mập mạp như vậy. Đã lon den chung nay roi ma Tung Nhan va An An chua từng sinh bệnh, nói lúc mang thai bổ sung dinh dưỡng rất quan trọng."
Mạt Mạt chia sẻ kinh nghiệm: "Đúng vậy, bây giờ không phải đã có sữa rồi sao, có thể uống thêm sữa để đứa nhỏ sinh ra có da trắng. Hơn nữa không thể ăn quá nhiều mà phải chú ý phối hợp dinh dưỡng nữa. Để về nhà rồi mợ sẽ ghi lại cho cháu."
Bàng Linh nói: "Cảm ơn mợ út."
Buổi tối Mạt Mạt không về nhà với Bàng Linh mà đi tới chợ lớn trong thành phố. Lúc tới đó coi như cô gặp may, vẫn còn thịt lợn, lại mua một ít ớt đỏ miền nam, một ít táo, một ít rau củ.
Về đến nhà cô bắt tay vào làm tương ớt. Làm thịt bò ngâm tương ớt là tốt nhất, nhưng hiện tại có rất ít người bán thịt bò. Bò là lao động chính trên đồng ruộng, thịt bò bán trên thị trường phần nhiều đều là bò bị tai nạn chết hoặc chết già, mua được hay không là nhờ vào may mắn.
Mạt Mạt nấu không ít tương ớt, mùi thơm của tương ớt bay đầy khắp nhà. Mạt Mạt đóng trong năm cái hũ, cũng may trong nhà có rất nhiều.
Mạt Mạt định mang cho Thanh Xuyên ba hũ. Buổi tối ăn cơm xong, cô viết ra những chú ý dinh dưỡng của phụ nữ mang thai, cầm một hũ tương ớt đến nhà Triều Lộ để tặng.
Trang Triều Lộ cũng chuẩn bị không ít đồ cho Tiểu Vũ. Mạt Mạt chuẩn bị với tư cách chị gái, Trang Triều Lộ chuẩn bị với tư cách là mẹ. Trang Triêu Lộ kéo tay Mat Mạt: "Mau đến xem giúp chị với, còn cần mang theo cái gì nữa không?"
Mạt Mạt liếc nhìn qua, đều là đồ ăn. Có loại bánh ngọt mà Tiểu Vũ thích ăn, có các loại trái cây sấy khô, còn có các loại hạt nữa.
Mạt Mạt nói: "Chị, bọn nó đi máy bay, không mang theo được nhiều đồ như vậy đâu."
Trang Triều Lộ nói: "Chị biết, vậy nên chị không chuẩn bị quần áo cho Tiểu Vũ, để tiết kiệm trọng lượng hành lý. Chị đổi tiền để Tiểu Vũ qua đó trực tiếp mua cũng được."
Mạt Mạt cảm thán, tấm lòng bậc làm cha làm mẹ thật sự quá bao la.
Mạt Mạt và Trang Triều Lộ nói chuyện thêm một lúc rồi Mạt Mạt về nhà.
Trưa thứ bảy tan học, Ngụy Vĩ chờ Mạt Mạt ở phía dưới khu giảng đường, trong tay xách một cái túi đưa cho Mạt Mạt: "Thẩm Triết bảo tôi mang đến cho cô, hôm nay anh ấy có việc không đến được, đây là quần áo và giày."
Mạt Mạt nhận lấy túi: "Cảm ơn anh nhé, làm phiền anh phải đi một chuyến rồi."
"Bây giờ tôi là nhân viên của Thẩm Triết, chạy việc vặt cho ông chủ là chuyện nên làm mà."
Mạt Mạt nghĩ đến tương lai, Thẩm Triết nhất định sẽ viết trong hồi ký của mình, năm đó anh sai việc nhà giàu như thế nào, giọng điệu kia nhất định sẽ rất tự hào. Mat Mat vui vẻ, có phải cô cũng có thể viết, năm đó nhà giàu đã tặng quần áo cho cô không?
Ngụy Vĩ khó hiểu: "Cô cười cái gì vậy?"
"Không có gì, đúng rồi, hôm nay anh đến công ty, không đi học à?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận