Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1651. -

Chương 1651. -Chương 1651. -
Vẻ mặt của Tùng Nhân nghiêm túc: "Mẹ, mẹ yên tâm đi, con hiểu, con đều hiểu, con sẽ lấy giấy chứng nhận với Tâm Bảo, ừm, thật ra trưởng thành rồi là có thể lĩnh giấy chứng nhận kết hôn."
Mạt Mạt: "... Xéo đi, trưởng thành rồi cũng không được, chí ít phải hai mươi tuổi."
Tùng Nhân tính toán tuổi của mình, được rồi, còn phải đợi nhiều năm nữa! Nhưng cũng đúng lúc, vừa vặn tốt nghiệp thì kết hôn, hai mắt Tùng Nhân lóe sáng.
Mạt Mạt không thèm nhìn Tùng Nhân nữa, con trai lớn rồi sẽ không ở bên cạnh mẹ nữa, phất tay bảo Tùng Nhân đi.
Ăn Tết xong, Miêu Tình nhớ nhà ở thủ đô, không ở lại thành phố Z được nữa, nhà con gái cho dù có tốt, cũng không phải là nhà của mình, đừng thấy con rể cũng không tệ, con gái cũng lo liệu việc nhà, nhưng chung quy không có quyền như ở nhà con trai.
Liên Quốc Trung thì muốn về để giúp Thanh Nghĩa, sau khi Tùng Nhân đính hôn thì cũng đi.
Miêu Tình và Hạo Dương cùng nhau trở về, cho nên muộn hai ngày.
Miêu Tình còn băn khoăn chuyện cứu mạng: "Con gái, mình kéo dài đã lâu như vậy rồi, mẹ cũng sắp phải đi rồi, có phải mình nên đưa tiền qua đó rồi không?”
Mạt Mạt thiếu chút nữa đã quên mất, trong khoảng thời gian này chỉ bận rộn chuyện của Tùng Nhân.
Mạt Mạt: "Được, trước khi đi một ngày, con đưa mẹ đi."
Miêu Tình nghe lời con gái: "Được."
Trong nhà Mạt Mạt có không ít tiền mặt, lên lầu đếm tiền, Mạt Mạt lấy mười ngàn, đừng thấy nhà họ Lý cũng kinh doanh, nhưng mười ngàn đồng cũng là một khoản tiền lớn.
Mạt Mạt nghĩ đến bản thân mình mới chỉ có giá một ngàn thôi, nếu không phải để chặt đứt những suy nghĩ trong đầu thì Mạt Mạt cũng không cầm nhiều tiền như vậy.
Tiếp theo đó ngoại trừ đi làm thì Mạt Mạt chuẩn bị quà cho mẹ mang về, ở thành phố Z nhiều hoa quả và hải sản, Mạt Mạt cũng mua hai thứ này là chủ yếu, lại còn là những thứ đặc sản.
Mạt Mạt còn mua một số đặc sản khác của địa phương, chờ lúc mẹ chuẩn bị đi, trọn hai kiện vali lớn đều là đồ ăn.
Miêu Tình cau mày: "Như này thì nhiều lắm, mẹ không cầm được."
Mạt Mạt chỉ Hạo Dương: "Có Hạo Dương mà, hơn nữa là vali, mẹ không cần dùng nhiều sức, kéo đi là được rồi, mẹ, những thứ này vẫn còn ít, con còn chưa mua quần áo cho mẹ đâu." Miêu Tình bị doa sợ: "Đừng mua quan áo nữa, tủ quần áo trong nhà đều đã chật ních rồi, còn rất nhiều quần áo mới chưa mặc nữa."
Mạt Mạt: "Vậy được rồi."
Ngày đầu tiên trước khi đi, Mạt Mạt cầm tiên đưa mẹ đến nhà Lý Thư, Miêu Tình chỉ nhớ rõ địa chỉ, Mạt Mạt đã quen thuộc, đây là địa chỉ tiểu khu của nhà Đại Mỹ.
Tiểu khu của nhà Đại Mỹ là tiểu khu đầu tiên, khu vực tốt, cũng là tiểu khu nổi tiếng đắt đỏ ở thành phố Z, lúc mới bắt đầu một căn hộ cần mấy ngàn, bây giờ đã tăng tới hơn hai mươi ngàn, có mô hình căn hộ tốt thì đắt hơn.
Ở thành phố Z có vài người kinh doanh làm ăn coi trọng hướng gió và nước, gió và nước tốt thì đắt muốn chết, Mạt Mạt cũng chỉ nghe Đại Mỹ nói, có một căn hộ bán năm mươi ngàn.
Mạt Mạt đến dưới lầu đỡ mẹ xuống xe, Mạt Mạt đi lên lầu gõ cửa, Lý Thư có ở nhà.
Cuối cùng Lý Thư cũng đợi được Mạt Mạt tới, nhất thời ngạc nhiên, sau đó nhiệt tình mời Mạt Mạt vào nhà.
Mẹ của Lý Thư là Vương Chi không hề kiêng dè mà quan sát Mạt Mạt, thật giống như muốn nhìn xem bản lĩnh của Mạt Mạt lớn tới đâu.
Lý Thư vội vàng kéo áo mẹ, Vương Chi mới nhiệt tình tiếp đón, đứng dậy đi pha trà, bưng chút bánh ngọt đi ra. Mat Mạt từ chối trà và bánh mà Vương Chi đưa tới, mở phong bì ra đặt trên bàn trà: "Cũng không cần làm đâu, lần này tôi đến là để thay mặt mẹ tôi ngỏ ý cảm ơn."
Miêu Tình tiếp lời: "Tiền lương hưu của tôi và chồng những năm này đều ở đây, cảm ơn ân cứu mạng của cô gái."
Bạn cần đăng nhập để bình luận