Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 948. Ngô Giai Giai 2

Chương 948. Ngô Giai Giai 2Chương 948. Ngô Giai Giai 2
Thẩm Triết cười: "Ánh mắt của em không tệ, Trang Triều Dương này không tệ."
Mạt Mạt kiêu ngạo: "Đương nhiên, ánh mắt của em rất chuẩn đấy."
Mạt Mạt bận rộn cả ngày, Trang Triều Dương tới đón Mạt Mạt, trở lại đại viện, Mạt Mạt nằm trên giường không muốn cử động, rất nhanh đã ngủ thiếp đi, lao động trí óc là mệt nhất.
Trang Triều Dương cởi giày cho Mạt Mạt, đắp chăn, tám giờ tối Mạt Mạt đói nên dậy, Trang Triều Dương thả tay đang học ra: "Đói bụng không, cơm ở trong nồi."
Mạt Mạt xuống giường: "Quả thực đói bụng."
Mạt Mạt ra khỏi phòng, bọn nhỏ đã về phòng rồi: "Hiếm thấy bọn nhỏ không xem TV."
Trang Triều Dương nói: "Anh không cho bọn nó xem, em đang ngủ, cần yên tĩnh."
Mat Mạt ngồi trên bàn chờ đồ ăn, cô đã đói đến mức không còn sức rồi, Trang Triều Dương đã làm không ít thức ăn, bụng Mạt Mạt kêu càng lợi hại hơn.
Trang Triều Dương nói: "Ăn từ từ thôi."
Mạt Mạt nuốt miếng cơm xuống, đã được lót dạ rồi, lúc này mới có cảm giác tốt hơn một chút, ăn cơm từ từ.
Trang Triều Dương cân nhắc: "Anh có ý kiến là, nhà chúng ta nên thuê một bảo mâu, em phải đi học, hiện tại thứ bảy lại bận rộn, sau này chương trình học sẽ càng căng hơn, nấu xong cơm đã rất mệt mỏi rồi, buổi tối còn phải đọc sách, quá vất vả rồi."
Mạt Mạt: "Anh yên tâm thuê bảo mẫu à? Anh biết trong phòng nhà ta có những cái gì không? Trong đại viện để đó em yên tâm, bởi vì ăn trộm không vào được, nhưng có người ngoài ở đây, em thật sự không yên lòng."
Trang Triều Dương nghẹn lời, quả thật là vậy, đồ trong nhà quá nhiều, chỉ riêng đồ trang sức cua vợ cũng rất nhiều, nếu thật sự mất đi, người chạy ra ngoài đường, thật sự rất khó để tìm, bây giờ thông tin chưa phát triển.
Mạt Mạt cũng không sợ mất, cô đã thu hết vào trong không gian, nhưng Trang Triều Dương không biết.
Trang Triều Dương nói: "Nhà mình mua một cái két sắt đi."
Mạt Mạt đen mặt: "Vậy chẳng phải anh nói rõ cho người khác biết, nhà ta có vật quý giá sao?"
Trang Triều Dương: "Vậy làm sao bây giờ?"
Mạt Mạt ăn no rồi, bỏ bát đũa xuống: "Trước tiên không cần tìm bảo mẫu, nếu như em lại mang thai nữa thì nói sau, bây giờ em có thể ứng phó được, Dawes cũng không thường xuyên ở thủ đô, em chỉ bận rộn lúc có Dawes thôi, lúc khác thì vẫn thảnh thơi."
Trang Triều Dương thấy vợ đã quyết rồi, nên chủ đề này chỉ có thể tới đây.
Sáng hôm sau, trời còn chưa sáng Trang Triều Dương đã đi rồi, Mạt Mạt đầy máu sống lại, làm điểm tâm, bắt đầu một tuần mới.
Bàng Linh ở cửa đại viện chờ Mạt Mạt: "Mợ út, cháu nói mợ biết, Tôn Nhuy và Phạm Đông sắp kết hôn rồi, thiệp mời đã phát đến nhà em rồi."
Mạt Mạt: "Vậy cũng quá nhanh rồi."
"Nghe nói là ý của Phạm Đại Bằng, nhà họ Phạm còn có hai đứa con trai đều đã chuyên nghiệp rồi, Phạm Đại Bằng là muốn nắm chặt Hướng Hoa."
Mạt Mạt lên xe buýt: "Mợ thấy không phải, mợ thấy là ý của Phạm Đông, anh ta có nhiều tâm tư, anh ta muốn nắm chắc lấy Hướng Hoa trong tay để kiếm được nhiều lợi ích, Phạm Đông này không phải người chịu làm kẻ dưới, anh ta ấy à, sớm tối đều muốn tự mình kinh doanh."
Bàng Linh ôm túi: "Cháu không thích Phạm Đông, được thôi, người nhà họ Phạm cháu đều không thích."
Mạt Mạt chuyển chủ đề: "Chị không đi chứ!"
Bàng Linh lắc đầu: "Không đi, mẹ mà không hợp ý thì sẽ cắt đứt triệt để, thiệp mời cũng vứt rồi, Phạm Đông không đến nhà mg sao?"
Mạt Mạt cười: "Chắc là cậu út của cháu vứt đi rồi."
Bàng Linh : "....”
Quả thực cậu út có thể làm được chuyện đó! Mat Mat đến trường học rôi, Ngô Giai Giai chặn ở cửa, Mạt Mạt tưởng rằng đang đợi Tôn Nhuy, không nghĩ tới là chạy đến chỗ cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận