Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1598. -

Chương 1598. -Chương 1598. -
Liên Thanh Bách thở phào nhẹ nhõm: " Bác sĩ cũng khám bệnh rồi, bây giờ đi thăm Tùng Nhân hả?"
Mạt Mạt xua tay: "Lễ quốc khánh vừa qua, bọn nó đã đi học bình thường lại, em gọi điện thoại hỏi Tùng Nhân rồi, kỳ nghỉ của bọn nó là luân phiên ra khỏi trường, lần này nghỉ Tùng Nhân không thể ra khỏi trường, em định Tùng Nhân được nghỉ thì đến trường học thăm nó, cho nó niềm vui bất ngờ."
Thanh Bách: "Được, đến lúc đó anh cùng đi với em”
"Vâng."
Nhắc đến Tùng Nhân, trong giọng nói của Thanh Bách đều là kiêu ngạo: "Thằng nhóc Tùng Nhân này trời sinh chính là làm lính, lúc nó huấn luyện quân sự anh có lén đến xem một lần, thằng nhóc này mỗi hạng thành tích đều là hàng đầu, có phong thái năm đó của Trang Triều Dương."
Mạt Mạt thích nghe lời này, con trai giỏi giang, người làm mẹ cũng có vinh quang.
Hai anh em không vội vã trở về, Mạt Mạt thừa dịp hôm nay thong thả, định mua quà cho Mễ Mễ và An An.
Hiện tại thủ đô đã có không ít người ngoại quốc mở cửa tiệm, chọn lựa đầu tiên của Mạt Mạt chính là loại cửa hàng này. Mat Mat muốn mua máy nghe nhạc cá nhân nhập khẩu, Mễ Mễ đánh đàn dương cầm có thể ghi âm lại, để đó tự mình nghe.
Ở niên đại này đã có tạp chí đồ điện gia dụng hàng tháng, máy nghe nhạc cá nhân cũng có, hôm nay còn ra kiểu mới nhất, lúc Mạt Mạt ở thành phố Z không có chuyện gì làm cũng sẽ mở ra xem.
Thanh Bách cầm lấy máy nghe nhạc cá nhân mới lạ, mở to hai mắt nhìn: "Cái này có thể mang theo bên mình?"
Mạt Mạt gật đầu: "Đúng vậy, anh cả, có phải rất tiện lợi hay không."
Thanh Bách cầm lấy máy nghe nhạc cá nhân, nào chỉ là tiện lợi, so với máy ghi âm còn tỉnh vi hơn nhiều.
Mạt Mạt nhìn thấy không ít tạp chí đồ điện gia dụng, giải thích cho anh cả: "Năm nay còn phát triển thêm máy nghe nhạc cá nhân CD kiểu mới, chỉ là giá của CD so với băng ghi âm thì đắt hơn rất nhiều, nhưng nếu như theo đuổi âm sắc, lại không thiếu tiền, em đề cử máy nghe nhạc CD cá nhân."
Liên Thanh Bách: "Em nói những thứ này anh cũng không hiểu, cũng không biết là anh lạc hậu, hay là thế giới phát triển quá nhanh nữa."
Mạt Mạt không đành lòng đả kích anh cả nữa, qua thêm vài năm nữa, sẽ xuất hiện mp3, càng nhỏ nhắn hơn, sự phát triển của khoa học kỹ thuật là có thể sáng tạo ra vô hạn.
Mạt Mạt không tiết kiệm tiền, mua cho Mễ Mễ loại máy CD, đáng tiếc không có nhiêu màu sắc, mặc dù máy nghe nhạc cá nhân định vị thị trường là thanh niên, nhưng màu sắc vẫn không có mấy.
Mạt Mạt chọn một chiếc màu bạc trắng, lại mua một số đĩa CD trống.
Mạt Mạt trả tiền, hỏi anh cả: "Anh có muốn mua một cái cho Hạo Dương hay không?”
Thanh Bách lắc đầu: "Thằng nhóc Hạo Dương này học tập phải thường xuyên giám sát, nếu như anh mua cho nó, nó cũng không có tâm tư học tập, không mua."
Mạt Mạt lại dừng bước, cô cảm thấy có thể mua cho Tùng Nhân một cái, ở trong trường quân đội cũng không có gì giải trí.
Thanh Bách thấy vẻ mặt của em gái đã biết ngay suy nghĩ của cô: "Mua cho Tùng Nhân, cũng sẽ bị tịch thu."
Khoé miệng Mạt Mạt giật giật, phải rồi, trường quân đội chứ không phải trường đại học khác, nhiều quy củi
Mạt Mạt hỏi nhân viên của cửa hàng nơi nào bán CD, cố ý đi tìm một ít CD trình diễn đàn dương cầm nổi tiếng ở nước ngoài.
Thanh Bách giúp em gái cầm CD: "Em thật sự rất thích Mễ Mễ."
Mạt Mạt gật đầu: "Đúng vậy, con bé là con gái em mài”
Thanh Bách cười, em gái vui vẻ là được, hơn nữa Mê Me cũng ngoan, anh ay cũng thích, nhưng không thích bằng em gái như thế.
Mạt Mạt mua quà cho Mễ Mễ, tiếp theo chính là An An, đồ cổ thì thôi, Mạt Mạt xem không hiểu, Mạt Mạt bước thẳng tới tiệm sách.
Hai năm này sách trong cửa tiệm sách phong phú hơn, Mạt Mạt rất lâu chưa đến đây, vừa nhìn đã đi không nổi, thật không ít.
Bởi vì lái xe tới, Mạt Mạt yên tâm mua, Liên Thanh Bách cũng đi chọn sách.
Mạt Mạt chọn một số sách liên quan tới kinh tế, nhất là sách của một số giáo sư trong nước hai năm này đã xuất bản ra, Mạt Mạt nhìn thấy những thứ yêu thích đều sẽ mua.
Sau đó chính là mua cho An An, đối với y học, Mạt Mạt cũng không hiểu nhiều, chọn một vài quyển trong nhà không có.
Mạt Mạt còn mua không ít tạp chí, các phương diện đều có.
Chờ Mạt Mạt mua sách xong, nhìn thấy trong tay anh cả ôm các loại đề ôn tập, cũng có thể tưởng tượng ra được biểu cảm rên rỉ của Hạo Dương, anh cả cũng thật tàn nhẫn, thương cho cháu trai cả hai giây!
Bạn cần đăng nhập để bình luận