Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1160. Nghe lời 2

Chương 1160. Nghe lời 2Chương 1160. Nghe lời 2
Vương Thanh nói xong nhìn chằm chằm Mạt Mạt, sợ bỏ qua bất cứ biểu cảm nào của Mạt Mạt.
Vốn dĩ Mạt Mạt là người mẫn cảm, mặc dù thần thái của Vương Thanh khó hiểu, nhưng Mạt Mạt vẫn nhìn thấy rõ ràng, trong lòng đã có bài bản, đây là đang thăm dò cô, dùng một giỏ rau để thăm dò nhân phẩm của cô.
Mạt Mạt thầm nghĩ, Vương Thanh này, thật sự tinh ranh, vừa rồi vẫn luôn nói chuyện phiếm với cô, cũng không nói hỗ trợ xách đồ, về sau nói chuyện cũng kha khá rồi mới mở miệng, đây là thăm dò cô từng tầng một.
Mạt Mạt nhận giỏ rau, không giả bộ ngạc nhiên, thần thái bình thường: "Em thực sự chưa từng ăn, cảm ơn chị dâu, em còn phải làm phiền chị nói cho em biết làm thế nào để ăn nữa."
Vương Thanh sửng sốt một chút, nhíu mày lại sau đó lại giãn ra: "Được, rất đơn giản, rau xanh xào cũng được, nấu canh cũng được, bên này thích uống canh, chị nấu canh cũng không tệ, nếu như không biết, chị có thể dạy em."
Mắt Mạt Mạt sáng rực lên, mặc dù chỉ tiếp xúc thời gian tương đối ngắn đối với Vương Thanh, nhưng Mạt Mạt cũng hiểu biết một chút đối với cô ấy, Vương Thanh nói chuyện đều sẽ giữ lại mấy phần, có thể nói chuyện không tệ, nhất định là rất tài ba, Mạt Mạt chỉ biết nấu mấy món đơn giản, khó hơn thật sự không biết, cười nói: "Vậy em cảm ơn chị dâu trước."
Vương Thanh cười: "Khách khí rồi."
Lúc này Tùng Nhân đã chuyển hết đồ đạc vào trong rồi, Mạt Mạt bảo Vương Thanh ăn hoa quả trước, nói với Tùng Nhân: "Đồ thì đặt hết trong nhà bếp, lên lầu trông An An và Thất Cân đi, đồ tắm rửa mẹ mua hết rồi đấy, con dẫn hai đứa nó đi tắm rửa trước đi."
Tùng Nhân nói: "Vâng."
Tùng Nhân lên lầu rồi, Vương Thanh cười: "Con trai cả của em coi như không tệ, nghe lời như thế, không giống thằng nhóc thối nhà chị, cả ngày nghịch ngợm vô cùng, cho một cái thang là có thể leo lên đến tận trời."
Biểu cảm của Mạt Mạt kỳ lạ, Tùng Nhân nghe lời? Cô ấy không nhìn lầm chứ?
Vương Thanh nói tiếp: "Đây là lần đầu tiên chị nhìn thấy cách trang trí như vậy, thì ra rèm cửa có thể kèm theo vải thưa."
Mạt Mạt: "Cái này em học theo mẹ nuôi, nhà bọn họ trang trí như vậy, em thấy không tệ nên cũng phối hợp như thế, quả nhiên cửa sổ lớn phối hợp như vậy rất đẹp."
Ánh mắt Vương Thanh lấp loé, nói với Mạt Mạt: "Thật sự không tệ, mẹ nuôi em cũng ở thành phố Z à”
Mat Mat cười: "Đúng vậy, ở thành phố Z, mấy năm trước em tới thành phố Z, không nghĩ tới sẽ ổn định cuộc sống với Triều Dương ở đây, may mà có mẹ nuôi."
Mạt Mạt cũng coi như là đã giải thích xe của cô đến từ đâu, cô cũng không hy vọng khắp nơi đều lan truyền chuyện nhà cô.
Vương Thanh: "Chị thật sự hâm mộ em, bên này có người nhà mẹ đẻ, không giống chị, lúc vừa tới chưa quen cuộc sống nơi đây, ngay cả cửa lớn cũng không dám ra ngoài."
Mạt Mạt cũng không cho là thật, người ta cũng chỉ nói khiêm tốn một chút mà thôi, Mạt Mạt không cho rằng Vương Thanh là người nhát gan.
Vương Thanh cố ý nói lời khách sáo, Mạt Mạt sẽ tiết lộ một chút, hai người nói chuyện không tệ, thời gian không còn sớm nữa, Vương Thanh mới chịu ra về, chị ấy đứng dậy: "Em cũng mệt mỏi cả ngày, hôm nay quấy rầy rồi, ngày mai chị lại tới tìm em nói chuyện phiếm."
Mạt Mạt vội vàng nói: "Ngày mai em phải đi lấy kiện hàng gửi qua bưu điện, trong nhà nhất định rất lộn xôn, chị xem ngày kia, ngày kia em tới tìm chị thì sao?”
Vương Thanh cười: "Vậy cũng được, chúng ta coi như quyết định đi."
Mat Mạt nói: “Vâng.”
Mạt Mạt cũng cần người hiểu chuyện của đại viện, Vương Thanh khôn khéo là lựa chọn tốt nhất, Mạt Mạt nói đến là nhất định sẽ đến. Mat Mat tiên Vương Thanh ra ngoài, đến cửa, Vương Thanh dừng lại: "A, phải rồi, mà thôi, chờ em làm xong việc rồi nói cho em biết cũng không muộn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận